Tiếng
Nói Người Dân:
Bầu Cử Dân Biểu Tiểu Bang
Tại District 149
Phạm Lâm Viên
Tạp Chí Xây
Dựng – Năm Thứ 31 - Số 798 Phát Hành ngày 15-11-2014 –
Thấm thoát hôm nay là
Lập Đông khi mùa Thu chưa thật sự ra đi. Lúc giao mùa bao giờ
cũng để lại ḷng người nỗi buồn
man mác. Khí
trời se lạnh. Lá vàng chưa trút khỏi cành cây. TV bắt đầu giới
thiệu mùa mua sắm rộn rịp nhất ở Hoa
Kỳ, và cũng là dịp jump start nền kinh tế suy
thoái. Cây thông
thiệt to, thiệt cao, thiệt đẹp bị cắt
ngọt sớt để làm vui cho dân NewYork và Hoa Kỳ
trong mùa Giáng Sinh và New Year.
Cây kia bao nhiêu tuổi? Hấp thụ bao
nhiêu mầu mỡ từ ḷng đất nuôi để cây
thông được xanh, được đẹp. Nhưng rồi, đây là mùa Giáng
sinh cuối cùng lóe sáng đơm ngàn vạn nến hoa
đăng đủ màu sặc sở . . . để “một phút huy hoàng
rồi chợt tắt” và sẽ muôn
đời không c̣n nghe được “làm cây thông
đứng giữa trời mà reo”.
Rồi mai đây khi trời giá buốt lùa vào lục
địa này cái lạnh cắt da vùng bắc cực, th́
đàn gà tây được nuôi, được ăn
chất bổ dưỡng, được chích hormone để
mau lớn . . . sẽ lần lượt không c̣n nghe
được tiếng thút thít của nhúng như tiếng
khóc cho cuộc đời vắn số, không
được sống cuộc sống với đầy
đủ bản năng của chúng.
Cuộc sống con
người cũng tương tự như vậy mà
thôi. Rồi
một ngày cũng như Cây Thông Giáng Sinh và Đám Gà Tây mùa
Lễ Tạ Ơn. Có một nơi thật xa chỉ một lần
ra đi và một lần trở về của con
người, mới là vùng Vĩnh Cữu sẽ không c̣n
đau đớn, bệnh tật, hận thù. Chúng ta đă nghe
giảng dạy để tâm thêm tịnh, để t́nh yêu
được thăng hoa, con người bớt đau
khổ. Nhưng mấy
ai đă thấu đáo, thật t́nh thấu đáo, hay
chỉ v́ bă vinh hoa phù phiếm làm xô lệch chân lư mà con
người hằng theo đuổi
để thế giới càng thêm khổ đau.
Cuộc
đời của những người làm chính trị th́
càng làm cuộc sống yên b́nh thêm rối rắm. Người ta thường
bảo người làm chính trị phải biết hy sinh,
phải lỳ, phải chai sạn và phải biết nói
dối, hay nói cách khác là phải biết thuyết phục,
cho người nghe và tin ḿnh. Người viết tôn trọng những
người làm chính trị chân chính. Họ tranh
đấu cho lẽ phải, cho công b́nh bác ái, họ sanh ra
để phục vụ, chỉ là vài yếu tố
nhỏ trong cuộc đời chính trị vốn muôn màu,
muôn sắc, muôn mặt.
Mỗi
kỳ bầu cử qua đi là bao nhiệu chuyện
được dàn dựng, được quảng bá
dĩ nhiên là làm cho người tin, có lợi cho ḿnh và có
hại cho đối phương. Cứ nghe qua các
quảng cáo trên TV, trên radio, tranh luận, trong thời
kỳ bầu cử th́ rơ. Hư thực
nào ai biết. “Bộ máy tuyên truyền”, tiền bạc, dự
phần rất lớn trong việc chinh phục
người nghe. Có
cuộc tranh cử “sạch”, đưa ra những
điều tốt - positive về ḿnh để
người nghe thích mà bầu chọn ḿnh, hiện nay đốt
đuốc t́m không có mấy. Các cuộc tranh cử “bẩn”, đưa ra những
điều xấu - negative của đối phương
để làm người nghe sợ mà bầu cho ḿnh, th́
nhan nhản. Đó là chưa kể biết bao thủ
đoạn, bạo hành để mong thủ phần
thượng phong.
Tuy nhiên xưa có
câu: “Ư Dân Là Ư Trời”, “Dân Vi
Quư”. Những ai
được ḷng dân th́ thắng. Bởi v́
người làm chính trị chân chính là để phục
vụ cho người dân, chớ không phải phục
vụ cho ư đồ hay là chỉ để đánh bóng cá
nhân. Các
cuộc tranh cử dĩ nhiên phải có người
thắng người thua.
Chính v́ sự tranh cử bẩn làm phân hóa ḷng
người, làm mất ḷng tin nơi người dân và t́nh
đoàn kết bị rạn nứt hay bị vỡ tan,
như quả cầu cộng đồng bằng pha lê
thật đẹp nhưng khi tan vỡ th́ khó hàn
gắn. Chúng ta
sinh sống tại Hoa Kỳ, hăy nh́n các cuộc tranh cử
của họ, hai đối thủ hay hai đảng dùng
mọi cách, mà họ gọi là strategy, để thắng
cử. Nhưng
sau đó họ kết hợp lại để
người thắng cũng như người thua cùng lo
cho nhu cầu người dân trong địa hạt họ
trách nhiệm, cho dân Hoa Kỳ, v́ tinh thần dân tộc cao
độ đặt trên quyền lợi cá nhân hay phe nhóm. Nhờ vậy, mà chỉ hơn
200 năm lập quốc, nước Hoa Kỳ tiến xa,
tiến mạnh và tất cả kết hợp thành một
khối thuần nhất để bảo vệ quyền
lợi dân tộc Hoa Kỳ.
TẠI SAO CHÚNG TA KHÔNG HỌC ĐƯỢC
ĐIỀU NÀY!
Chúng ta xa quê
hương 10, 20, 30, 40 năm.
Chúng ta học được nhiều điều hay
của các quốc gia và sắc tộc trên thế
giới. Chúng ta
thấy được tinh thần Tự Do, Dân Chủ
thực sự. Con cháu và
cả chúng ta được hấp thụ, giáo dục và
sinh sống trong môi trường mà nhân phẩm con
người được tôn trọng cùng các quyền
tự do b́nh đẳng khác.
Nhưng tiếc thay tinh thần “My Way or No Way” c̣n
thật nặng đă ảnh hưởng đến
sự “Tái Kết Hợp sau khi bị Phân Tán” đă làm cho
sự đoàn kết khó có cơ hàn gắn. Hăy đừng cho người
viết có thiên kiến khi nói đến điều này, khi
gán cho người CS rất muốn chúng ta luôn bị phân
hóa, xáo trộn, bất ổn, nghi ngờ để họ
dễ dàng thi hành sách lược mà họ từng
bước, từng bước một theo
đuổi.
Vậy
xin hăy đừng rơi vào cái bẫy sập này. Chúng ta phải
rất thận trọng, v́ chúng ta đang chiến
đấu “Kèo dưới kiểu nhà nghèo”, kể từ
sau 30-4: không dân, không
đất, không ngân quỹ, phương tiện thiếu
thốn. TRONG
KHI HỌ DÙNG TIỀN V̀ L̉NG NHÂN VÀ T̀NH GIA Đ̀NH của
TRIỆU, NGÀN “KHÚC RUỘT NGÀN DẶM”, để đánh
lại chúng ta. Chúng ta nhịn
từng miếng ăn ngon, nhín từng
điếu thuốc, tô phở để giúp người thân,
nhưng rồi bằng mọi cách sẽ vào bao b́ của
họ. Đó là
chưa kể những công tác xă hội v́ ḷng nhân ái của
“những khúc ruột” tha hương. Nói tóm lại chúng ta
hoàn toàn ở tư thế bất lợi trong
đường hướng tranh đấu để cáo
chung chế độ bạo quyền độc tài
độc đảng.
Chúng ta chỉ có mỗi ưu
thế là “mẫu số chung” không chấp nhận ư
thức hệ CS, bởi v́ đó là lư do chúng ta bỏ
xứ ra đi. Sau
40 năm, giờ c̣n hay không?
Chúng ta có được lớp hậu duệ với
đầy đủ tài trí sẵn sàng để nối
tiếp con đường cha ông dang dở. Tuổi tác, sức khỏe, óc sáng
tạo của chúng ta nḥe nhạt dần, soi ṃn dần theo dấu thời gian. Trông cậy vào thế hệ
hậu duệ th́ chúng ta phải kiên nhẫn, theo
dơi, hun đúc ư thức hệ tự do dân chủ và tôn
thờ lá Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ (CVBSĐ) cho con
cháu. Chúng ta lắng
nghe các cháu chớ không phải làm ngược lại. Chúng ta cố vấn
giúp đỡ chớ không phải chỉ huy, ra lệnh, cái
thời ấy đă qua quá lâu rồi.
Và
hơn lúc nào hết người thắng, kẻ thua nên
kết hợp để cộng đồng Người
Việt tại
Làm được
điều đó, chúng ta mới xứng đáng là ngọn
đuốc cho thế hệ trẻ noi theo.
Làm
được điều đó, chúng ta mới tự
bơm được năng lực cho chính ḿnh ngăn
ngừa bệnh tật, cho cộng đồng không bị
ung thối.
Làm
được điều đó, chúng ta mới
được cộng đồng bạn nể trọng,
thêm bạn bớt thù.
Làm được
điều đó chúng ta mới mong hội nhập vào “ḍng
chính” của xă hội cưu mang chúng ta, và
Làm được
điều đó sức mạnh nội tại
được dịp hồi sinh; năng lực, nhân
lực được cơ hội phát triển và an sinh xă hội là đích điểm đem
phúc lợi cho người dân được đạt.
Các
hội đoàn Quân đội, hội ái hữu Đồng
hương là những nguyên tố thiết yếu, là
điểm xuất phát để phát huy tinh thần
đoàn kết. Sự
đoàn kết trong cộng đồng không phải dễ
dàng. Cơ quan dân cử
“Hội Đồng Đại Diện Cộng
Đồng” (HĐĐDCĐ) phải xắn tay áo lănh trách nhiệm, nghiên cứu, soạn
thảo kế hoạch, điều hành, đôn đốc
và lượng giá th́ mới có cơ hội thành h́nh và thành
công.
Chúng ta
thường nghe câu “Quốc Thái Dân An”, “Đời Thái B́nh
cửa Thường Bỏ Ngỏ” nghe êm ái và dễ
thương làm sao! Làm
được như vậy, tội ác sẽ giảm,
trật tự xă hội sẽ nâng cao, cuộc sống
sẽ an ḥa phồn thịnh, v́ ai
lại không muốn đến viếng một nơi lư
tưởng như trên. Chúng
ta đừng nghĩ chuyện đội đá vá trời,
mà hăy chu toàn trách nhiệm mà người
dân giao phó, thỏa măn điều mà người dân
ước nguyện. Khi các
bộ phận hoạt động lớp lang
ăn khớp th́ guồng máy sẽ nhịp nhàng uyển
chuyển.
Ai lại không mong
giấc mơ trở thành sự thật!
Cả tuần sau
ngày bầu cử đơn vị 149 tại
Ông Al Hoàng cũng
đồng ư sự đoàn kết trong cộng đồng
là cần thiết, trong thư Cảm Tạ và Chúc Mừng
ông đă viết: “Sau cuộc tranh cử, kẻ thắng
người bại là chuyện b́nh thường, quan
trọng là đă đến lúc hàn gắn lại vết
sứt mẻ tạo sự đoàn kết trong Cộng
Đồng. Dân Biểu Hubert Vơ đă đắc cử,
chúng tôi chính thức chúc mừng DB Hubert Vơ và chúng tôi thinh
lặng để cho DB Hubert Vơ và những người
ủng hộ làm việc.”.
Đây là
điều mừng, đây là Mẫu Số Chung, là
bước đầu để cùng phục vụ an sinh phúc lợi cho người dân. Nhưng nếu ông “Lặng thinh
để cho DB Hubert Vơ và những người ủng
hộ ông làm việc”, trong lập luận thụ
động khoanh tay này vẫn có
điều ǵ không ổn! V́
người dân vẫn c̣n cần cái đầu, trái tim và tinh thần phục vụ của
Kẻ Thắng Người Thua.
Trong thư
ông Al Hoàng có đoạn làm người dân không an tâm trong các
sinh hoạt trong cộng đồng
“Sự thất
cử của chúng tôi gởi một tín hiệu đến
nhà cầm quyền Hà Nội hăy thay đổi mau hơn
nữa, hăy cởi bỏ chính trị và tự do ngôn luận,
hăy chấp nhận Tam Quyền Phân Lập, hăy chấp
nhận Lộ Tŕnh Dân Chủ tiến tới đa
đảng, th́ người Việt ở hải ngoại
mới nhập cuộc mạnh mẽ chung tay xây dựng
đất nước giàu mạnh cũng như ngăn
chận sự lấn át của Trung Quốc trên đất
nước Việt Nam và Biển Đông.”.
Những
lập luận mập mờ như vầy làm sao hiểu
nổi, có thể một phần làm ông thất cử
chăng? Người
Việt hải ngoại nên cảnh giác vụ biển
đông hay chống Trung Quốc là điều nên làm,
nhưng ĐIỂM là CSVN, và chúng ta đừng để
chính quyền này lợi dụng “khúc ruột ngàn dặm”
như công cụ của họ, cũng như từ lâu
chúng ta đă bơm sinh khí dollars cho họ hồi sinh và khôi
phục.
Cuối thư Ls Al Hoàng c̣n viết: “Khoảng một tháng sau th́ mới có
con số chính thức đă bao nhiêu người Việt
đi bầu trong Đơn Vị 149 và bao nhiêu
người Việt đă bầu cho DB Hubert Vơ và Al Hoàng.”
Đọc hết
bức thư của LS Al Hoàng,
người dân mới tự hỏi:
Thực sự ông Al
Hoàng có muốn đoàn kết hay không, và ông có bằng ḷng
dấn thân, TIẾP TỤC HY SINH như bao nhiêu lần
cư dân
Thực
sự ông Al Hoàng có chấp nhận người Việt
tại
T́m ẩn số
một bài toán khó là một điều nan
giải.
T́m hiểu về
ḷng dạ con người là điều không mấy ai làm
được.
C̣n muốn hiểu
về câu nói của một chính trị gia th́ chỉ có
Trời!
Người dân
sẵn sàng nới rộng ṿng tay cho
những người quyết tâm phục vụ họ,
bằng “con
tim chân chính không bao giờ biết nói dối”. Sự Đoàn Kết không thể
thiếu trong cộng đồng quá ưu tư về sự
trường tồn ư thức hệ Tự Do-Dân
Chủ-Nhân Bản, tôn thờ lá
Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ và truyền đạt
đến thế hệ hậu duệ. Hăy
đừng quên tại sao chúng ta có mặt nơi này. Hăy đừng quên chúng ta c̣n
sống đến hôm nay là do bao nhiêu chiến sĩ đă
hy sinh xương máu cho lá cờ nhiệm mầu. Hăy đừng quên chúng ta
được nuôi dưỡng và tâng tiu
trong ṿng tay và quả tim nồng ấm của những
người Việt tỵ nạn CS. Tuy vậy, chúng ta không khép ṿng tay với những người xưa kia
không cùng chiến tuyến. Ngày
xưa có chính sách “Chiêu Hồi”, c̣n nay chúng ta cũng rộng
ṿng tay, bằng chứng là bao nhiêu
du-học-sinh đă sống trong cộng đồng chúng ta,
các cháu đă sống trong mái nhà chúng ta v́ là người thân
trong gia đ́nh, sinh hoạt hài ḥa trong cộng đồng
chúng ta v́ các cháu là người Việt
Riêng đối
với Dân Biểu Hubert Vơ, con đường trước
mặt c̣n dài, dù hơn 10 năm nay ông đă phục
vụ. Kết
quả đă được nh́n thấy sau kỳ bầu
cử. Không
có sự hy sinh nào không có ư nghĩa, và việc làm dù nhỏ
luôn được người dân ghi nhớ và đă
thể hiện qua lá phiếu.
Đêm Thứ Ba, ngày 4 tháng11, 2014 kiểm phiếu
tại pḥng 900 - Trung Tâm Nhà Việt đă nói rơ ḷng dân
Việt Nam và các cộng đồng bạn. Sự nồng
nhiệt, phấn khởi của hơn 200 người
chật nức pḥng. H́nh ảnh này ghi
đậm thật lâu trong ḷng mọi người, không
phải v́ sự thắng bại, mà v́ đâu đó nghe câu
“Chính Nghĩa Đă Thắng”.
Thật chí lư! Ông DB Hubert
Vơ hăy gắng giữ niềm tin yêu trong ḷng mọi
người, có nghĩa là phục vụ v́ tập thể,
cho tập thể người Việt tại Houston, có
mặt, không có mặt và cả những người không
bỏ phiếu cho ông.
Con đường
hy sinh và phục vụ thật dài và gian nan. Sự thành công chỉ là
điểm mốc tạm dừng chân để kiểm
điểm hầu tiếp tục con đường thiên
lư. Thắng
bại là việc thường t́nh, đừng lấy
đó làm kiêu hănh hay nản ḷng mà quên đi ḿnh là con
người với Sứ Mạng. Đoàn Kết, Kiên Nhẫn,
Phục Vụ, Thành Tâm và Trái Tim yêu thương sẽ giúp
ḿnh đến đích điểm, đạt
được ḷng yêu mến của người
người. Sự khó khăn
sẽ được những bàn tay góp
phần chia sẻ và con tim để sưởi
ấm. Và, người
biết hy sinh với ḷng thành phục vụ sẽ không bao
giờ cô đơn.
Phạm
Lâm Viên
Mùa bầu cử 2014