Giới Thiệu Cơ Sở Thương Mại

DIRECT FURNITURE

11814 Bellaire Blvd. Suite #B

HoustonTexas 77072

Điện thoại: (281) 495-3333

 

Phóng Viên Xây Dựng

 

 


Đầu tháng 6 năm 2015 Houston rất nóng. Nhiệt độ có ngày qua con số 90. Nhưng đồng hương tị nạn Việt định cư tại đây không cảm thấy “chán ngán”.. họ cảm thấy “mát mặt”, v́ sự thành công của một nhóm bạn trẻ thuộc thế hệ một rưỡi - lần đầu tiên - đă chung tay tổ chức chương tŕnh gây qũy có tên “Houston Cám Ơn Anh” tại nhà hàng Kim Sơn, (Thứ Sáu ngày 5 tháng 6).

Tổng kết, BTC đă thu được trên 200 ngàn đô la. Số tiền này sẽ được chuyển đến Hội HO Cứu trợ TPB và Cô Nhi Quả Phụ ở Nam Cali, gửi về giúp anh em TPB/VNCH  ở quê nhà.

Trong danh sách các ân nhân rộng tay đóng góp, người ta thấy tên của một thương nhân chưa tṛn 50 tuổi. Đó là anh Lăng Nguyễn, chủ nhân công ty Direct  Furnitures.

Không xa, tuần sau đó, Chủ Nhật ngày 14 tháng 6, cũng tại nhà hàng Kim Sơn, trong buổi gây qũy kiếm ngân khoản thực hiện Bảng Tên Đường bằng tiếng Việt, do Dân Biểu Hubert Vơ và Nghị viên đơn vị F Richard Nguyễn tổ chức, lại thấy Lăng Nguyễn tươi cười bước lên sân khấu, góp 5 ngàn để bảo trợ một bảng tên đường.     

Tổng cộng trong tháng 6, Lăng Nguyễn đă chi ra gần 20 ngàn đô la... chưa kể các phần quà xổ số, anh sẽ yểm trợ các hội đoàn, liên tục tổ chức hằng tuần trong thành phố.

Thật sự, sau 40 năm định cư tại Hoa Kỳ, nhiều người VN trung niên, cao niên, đă trở thành triệu-triệu-phú. Họ có năm bảy khu thương mại cho thuê, ở nhà bạc triệu, tuy nhiên, ít khi hào sảng với sinh hoạt của cộng đồng, thậm chí c̣n giữ khoảng cách, mặc dù có một số làm giàu... nhờ đồng hương Việt!

V́ vậy, khi có sự đóng góp rộng răi, công khai, với phần quà giá trị (hàng ngàn đô la) cho các hội đoàn như Lăng Nguyễn, đồng hương quanh vùng thường thắc mắc về đời sống, về nghề nghiệp của cá nhân này.

Để cống hiến độc giả đôi điều về người ân nhân của hầu hết các hội đoàn trong suốt 4 năm qua, sau khi anh dời công ty Direct Furniture từ Beltway 8 đến ngă tư Bellaire góc Kirkwood, chúng tôi đă có một buổi mạn đàm.

                    ***

Lăng Nguyễn sinh năm 1968 (Mậu Thân), tại Đà Nẵng, cha là cựu quân nhân (Thiếu Tá Thanh Tra Quân Đoàn). Lăng là con trai Út, có 3 người anh, 3 người chị. Anh đă có một đời sống hạnh phúc trong t́nh yêu của một đại gia đ́nh, nhờ có mẹ tháo vác, biết buôn bán (gạo) làm mắm, biết chăn nuôi (heo) để phụ vào đồng lương ít ỏi của một người lính thời chiến.

Tuy nhiên, thảm cảnh đói nghèo hoàn toàn vây bủa gia đ́nh người lính VNCH, sau khi xảy ra biến cố tháng 4 đen.

Cha vào trại tù cải tạo, mẹ vất vả với bầy con 7 đứa. Từng người một lăn thân ra đời để kiếm sống. Các anh chị, người th́ đi may thuê, kẻ đi bán thuốc lá, người đi làm mướn, bởi lư lịch của cha mà CS gọi là “ngụy quân”. Chúng kiếm đủ cách để đầy đọa người dân miền Nam.

1975. Bảy tuổi. Bé Lăng thường ôm gối khóc v́ nhớ cha, nó không hiểu nguyên do nào gia đ́nh rơi vào cơn biến động.. Đời sống bữa đói, bữa no. Trong gian nhà quạnh vắng, ai nấy bận rộn mưu sinh, thường ngồi đăm chiêu nh́n dăy mộ chí chập chùng của nghĩa địa phía sau nhà. Bé cầu b́nh an cho Cha trong trại tù cải tạo, bé rơi nước mắt nhớ Mẹ đang lặn lội thân c̣... Phiá sau nghĩa địa, có một khoảng đất trống. Sau khi khô nước mắt, bé lặng lẽ chia xẻ công việc với gia đ́nh. Em biết kéo nước giếng, phụ việc với anh, chị, chăm sóc giồng khoai, luống cà, nhổ cỏ cây khoai ḿ.. Nhờ vậy mà gia đ́nh có chút rau để được no ḷng, dù trong bát cơm độn đầy khoai sắn.

Sau năm 1975, toàn dân miền Nam đớn đau trong bàn tay cai trị của bạo quyền CS qua những cuộc đổi tiền, để bóc sạch, lột hết vàng ṿng, tài sản của người dân miền Nam, đưa dân vào vùng Kinh Tế Mới...

Theo gịng sinh mệnh của cả dân tộc, Lăng nhổ gị lớn mau như cây khoai ḿ, đầy năng lực như luống cà phía sau nhà, anh dần dà ư thức được bổn phận của người con, khi cha anh trở về từ trại tù cải tạo. Anh nuốt nước mắt vào ḷng, lăn thân vào đời sống cơ cực. Anh bán cà rem, bán bánh ḿ sau giờ học. Tuy nhiên, Lăng được may mắn hơn kẻ khác, v́ cha, sau mấy năm tù cải tạo, đă trở về bên vợ con.

 Cuộc vui đoàn tụ kéo dài chưa được bao lâu..Năm anh 16, người mẹ trẻ của đàn con 7 đứa, đă trút hơi thở cuối cùng, lúc bà mới 47 tuổi, bởi cuộc sống quá lao tâm, lao lực... Bấy giờ anh đă thực sự hiểu rất rơ, rất rành, ư nghĩa của bốn chữ “nước mất, nhà tan”.

Không bao lâu sau khi mất mẹ, cha anh bị tai nạn xe, bể xương chậu, nằm suốt hai năm, trở nên là gánh nặng đè lên vai bà chị.

18 tuổi. Không thể chôn chân trong vùng đất chết, của một gia đ́nh bảy tám miệng ăn, mà việc làm hoàn toàn không có, anh lạy cha để xin phép ra đi.

 1987. Lăng “nhảy tàu” t́m đường vào Saigon.

Nhảy tàu” là tiếng lóng, có ư nghĩa chen chúc, trà trộn, lẫn lộn, trong đám khách đi buôn trên tàu hoả, để khỏi phải trả tiền vé. Hành khách đi theo lối “nhảy tàu” thật ra rất nguy hiểm, v́ phải nhanh mắt, lẹ chân, len từ toa này sang toa khác, để tránh nhân viên đi soát vé.

Saigon lúc ấy là “đất sống”. Saigon là thủ đô, nên chánh sách cai trị của bạo quyền có phần lỏng lẻo, c̣n có cơ hội để trở ḿnh. Đây là lời cù của ông anh rể, lúc ấy đang kiếm ăn ở thành phố này.

Vào Nam, với sức lực thanh niên, Lăng vào nghề lao động, đạp xe ba-gác đi chở hàng. Thành phố này sau những đợt đổi tiền, đưa dân đi Kinh Tế Mới, đánh tư sản mại bản, cho phép dân Việt gốc Hoa chánh thức rời khỏi nước.. trở nên hỗn độn, v́ dân từ vùng Kinh Tế Mới lũ lượt kéo nhau về.

Chánh sách lột hết, lột sạch của bạo quyền, là cơ hội cho những tên cán ngố bây giờ trở thành trọc phú.

Anh thanh niên Lăng Nguyễn, con trai cưng của một sĩ quan “ngụy” sau cuộc đổi đời, trở thành cu-ly. Chàng lạc lỏng cô đơn, oằn ḿnh trong nắng mưa để chở thuê, chở mướn, tận tụy học đủ mọi nghề lao động để sống qua ngày, chờ cơ hội vươn ḿnh. Tuy lao nhọc nhưng anh rất vui v́ có thể tự mưu sinh, không c̣n là gánh nặng cho bà chị.

VƯỢT THOÁT:

1988. Dịp may đă tới, khi có năm ba người rủ nhau mua chiếc ghe cũ, mục nát, bàn chuyện bỏ nước ra đi. Không tiền, Lăng góp công sức với bàn tay khéo léo. Anh đă chung tay cùng họ, bằng cách sửa, vá chiếc ghe cho lành lặn, để hợp lệ, để có giấy phép ra sông, ra biển hành nghề...(chở củi, chở thực phẩm) từ các vùng sông rạch.

Cuối cùng, ngày vui đă tới. Chủ ghe cho phép Lăng tháp tùng t́m đường ra biển.

Chiếc ghe khởi hành từ Long An, một thị xă đầy sông rạch, cách Saigon 30 cây số. Ghe di chuyển bằng 3 máy đuôi tôm, khởi hành từ ngày 10 tháng 5, 1988, chở theo 13 người hướng về Rạch Giá. Đi hai ngày, hư hết 2 máy th́ tới Thái Lan. Bị chánh quyền Thái xua đuổi, ghe ráp máy thứ 3, đi 3 ngày tới Mă Lai..

13 người được nhập trại tị nạn Pulau Bidong ngày 15 tháng 5, 1988 như một giấc mơ.

Sau những cơn mưa giông của đời sống, ánh sáng mặt trời đă tỏa những tia rực rỡ nhất, đến thân phận người thanh niên có tên Lăng Nguyễn.

Thời gian 8 tháng ở trại này, đời sống thật thần tiên v́ có sẵn cơm ăn (Cao Ủy Tị Nạn Liên Hiệp Quốc). Anh thanh niên nay không c̣n oằn ḿnh trên xe ba-gác, không c̣n đổ mồ hôi gặm bánh ḿ khô, Lăng siêng năng học Anh Ngữ, t́m cơ hội đáp trả ơn cha, giúp đại gia đ́nh c̣n kẹt quê nhà.

Sau đó, anh được phái đoàn Mỹ chấp thuận cho định cư bởi lư lịch: con của cựu quân nhân VNCH.

Rời Mă Lai, anh được chuyển sang trại tị nạn Bataan (Phi Luật Tân), theo qui định của chánh sách Tị Nạn, để học cách thức bước vào đời sống mới.

 Sự cần cù, nhẫn nại, sự siêng năng học hỏi, đẩy anh đi những bước thật xa.. Trong thời gian 7 tháng ở trại Bataan (Phi Luật Tân), Lăng có thể hành nghề thông dịch. Anh háo hức chuẩn bị hành trang bước vào thiên đường của người tị nạn (Hoa Kỳ).

ĐẾN HOA KỲ:

Năm 1989. Đến Dallas, tiểu bang Texas. Không bà con họ hàng, anh chàng lăng tử này ngó quanh, ngó quất để t́m chỗ đứng. Sau l tuần lễ th́ bắt được tin ông Bác họ, ông rủ Lăng xuống Houston sống cho có t́nh bà con.

Tại đây, Anh đi rửa chén, dọn bàn cho tiệm phở nằm trên đường Beechnut, vừa đi học Anh Văn.

Cuộc sống kéo dài sau 8 tháng. Lăng lại bắt được tin nhắn của   Hiếu. Bà là người Lăng quen biết khi c̣n ở chung trại tị nạn Phi Luật Tân. Hai mẹ con bà đi Mỹ theo diện Con Lai, định cư ở Hawaii, là thành phố du lịch nổi tiếng.

Trong vui mừng, thế là Lăng bay qua Hawaii. Anh đi chiên gà, đi bưng phở, đi làm bồi bàn cho khách sạn. Tối về tá túc cùng với gia đ́nh D́ Hiếu. D́ Hiếu chỉ có một người con gái (Mộng Hằng).

Xứ lạ quê người, cả ba sống nương tựa vào nhau, phấn đấu t́m cơ hội cho tương lai...

    Thời gian lao động ở Hawaii, mỗi tháng lănh 800 đô la, anh đă chia phân nửa gửi về VN, giúp cha và các anh chị.

Sau 6 tháng sống ở Hawaii, sinh hoạt đắt đỏ, giá nhà cửa rất cao, Lăng suy tư, anh phân vân tự nghĩ, cứ lao động cực khổ như thế này, không biết khi nào mới mua được căn nhà ở đây. V́ vậy, Lăng rất vui khi nhận tin từ một người bà con (chị Đông) ở Port Arthur, Texas; chồng bà đang hành nghề Xây Cất (Construction). Được biết nơi đây, đất rộng, người thưa, nên Lăng bàn với mẹ con D́ Hiếu hăy dời về một thành phố nhỏ để cuộc sống dễ thở hơn. Cả hai đồng ư, vẫy tay từ biệt Hawaii.

TƯƠNG LAI RỘNG MỞ:

Mùa Hè năm 1992. Thành phố Port Arthur, tiểu bang Texas, đón bước chân 3 người tị nạn đến lập cư. Lăng theo chồng bà Đông đi học nghề sửa nhà, ban ngày từ 7 giờ sáng đến 4 giờ chiều. Năm giờ, anh đi học ở La Mar University. Người thanh niên cô đơn trên xứ Mỹ, nay đang bước vào vận hội may mắn của cuộc sống. Anh không cảm thấy lẻ loi, v́ đă có t́nh yêu của Mộng Hằng, có t́nh thương của mẹ vợ tương lai (D́ Hiếu) chăm chút mọi điều. Mối t́nh đầu của cả hai người, có ngay đọan kết. Tương lai của Lăng rộng mở khi Hội USCC giới thiệu đi bán xe cho hăng Ford, lương tháng 3 ngàn đô la.

  Chỉ trong tháng đầu tiên, Lăng đă tạo thành tích với công ty, là người Sale Man bán nhiều xe nhất. Thời gian này là lúc vận mệnh của anh chàng thanh niên 25 tuổi rực sáng.

Sau 3 tháng làm việc cho hăng xe Ford, có đủ tiền theo mong ước, anh đưa Mộng Hằng về VN để làm lễ cưới, v́ “bên này đâu có bà con”..

Cuộc sống chan ḥa hạnh phúc của một gia đ́nh nhỏ bắt đầu.

     1993. Nhờ các bản tin của hăng tuyên dương, nên công ty hăng xe Toyota đă nghe tên, biết tiếng. Thế là họ mời Lăng sang cộng tác..

Lúc này, người Việt định cư tại đây lên con số đông. Họ rất thích xe của Nhật. Nắm bắt cơ hội, Lăng “đầu quân” cho hăng Toyota.

Không bao lâu, anh lại đoạt giải Đệ I Sale Man, lương bổng lên đến con số 100 ngàn/năm. Tên tuổi và h́nh ảnh được phổ biến rộng răi trên các bản tin của hăng.. nên công ty chuyên bán Đồ Đạc trong Nhà “CONN’S Furniture” đă mời Lăng về cộng tác với lời chiêu dụ:

-Bảo đảm lợi tức từ 100 cho đến 200 ngàn, không phải ra nắng, ra mưa như công việc của Ngành Bán Xe.

1994-1997: Đời sống là một sự phấn đấu không ngừng khi biết chụp bắt cơ hội đúng lúc, nên Lăng Nguyễn trở thành Sale man cho công ty CONN’S.

Lúc ấy đại công ty này chỉ có 10 tiệm. Cửa tiệm nằm ở thành phố Port Arthur chỉ rộng 6 ngàn sq.ft.. Lăng Nguyễn mạnh dạn bước vào công ty, vững vàng và đầy kinh nghiệm của một Sale Man chuyên nghiệp.

Sau 6 tháng, tên anh chói sáng trên danh hiệu là Sale Man hàng đầu của đại công ty, chứ không phải chỉ nằm trong cửa tiệm nhỏ bé này. Hai đứa con trai lần lượt ra đời, (Bobby (1994) và Ben (1996). Tiểu gia đ́nh này lúc đó bơi trong hạnh phúc. Các cháu có D́ Hiếu (mẹ vợ) trông coi, dạy bảo trong tinh thần Việt nên đứa nào cũng biết nói và ăn thức ăn Việt.

Trong khi Lăng Nguyễn vừa làm việc hăng CONN’S, vừa điều động công việc với sự gắn bó chung vai của Mộng Hằng: mua các nhà cũ, cho thợ sửa lại rồi cho thuê.

Cuộc sống ngày một lên hương v́ trong năm 1997, Lăng đă tậu măi được 14 căn nhà.

Thành phố ngày một đông dân th́ đời sống của Lăng ngày một dễ thở.  Sau 3 năm, Lăng là magager của 10 chi nhánh. Đại công ty CONN’S đă gia tăng từ 10 chi nhánh lên đến 80 chi nhánh.

Trong thời gian này, anh được hăng cưng chiều và có show hằng tuần, để huấn luyện truyền nghề sale man cho nhân viên mới.

PHƯỢNG HOÀNG TUNG CÁNH:

2004. Lăng nh́n về Houston như một thành phố đầy hứa hẹn và anh quyết định..

Có được chút vốn liếng và sau nhiều năm làm việc, tận tụy học hỏi nghiên cứu ngành nghề, anh mạnh dạn đưa đơn xin nghỉ việc. Người CEO của Công Ty sau khi thuyết phục, vẫn không giữ được bước chân giang hồ của một anh chàng thích thử thời vận, ông đă mai mỉa:

-Bạn có bao giờ nghĩ đến sự thất bại, để trở lại nghề đi chiên gà không?

Lăng hiên ngang trả lời:

-Tôi đă đem cả sinh mạng ra để t́m kiếm tự do. Th́ nay tôi cũng muốn đem số phận ra để thử thời vận.. Tôi thiết nghĩ, nếu như ngày xưa, bố mẹ của ông không bước vào ngành này, th́ dễ ǵ ông có được chức vị như hôm nay!

                    ****

Tháng 4, 2004. Công ty Direct Furniture ra đời, chánh thức hoạt động ở Beltway 8. Cửa hàng rộng 10 ngàn sq.ft. với số nhân viên 6 người. Tuy vậy khách chiếu cố ngày một đông.

Năm 2008...Nhận thấy khu vực Tây Nam ngày càng sầm uất, nhất là trên con lộ Bellaire, nên Direct Furniture đă dời về đây với cửa hàng rộng 40 ngàn sq.ft, kể cả nhà kho. Tổng số nhân viên 13 người, kể cả Lăng Nguyễn. Con số 13 lại là con số hên của anh chàng! Chiếc ghe anh vượt biển cũng chở 13 người!

KẾT:

Công ty Direct Furniture nay trở thành cái tên quen thuộc thu hút khách hàng. Số lượng hàng hoá được bán ra tăng dần.. Cũng từ đó, hàng ngàn phần quà được Lăng Nguyễn tặng cho các hội đoàn mỗi năm, như một lời cám ơn về sự ủng hộ của đồng hương.

Để mừng Xuân, hằng năm công ty tổ chức rút thăm lấy hên đầu năm cho khách đến viếng cửa hàng, với tổng số các phần quà trị giá gần 300 ngàn đô la.

Hỏi nguyên tắc thành công, Lăng Nguyễn cho biết:

-Khi làm Sale Man trong ngành bán xe, Lăng dùng sự chân thật để giới thiệu, tạo sự thoải mái, để khách sau khi mua xe sẽ đưa hết cả gia đ́nh đến mua.

-Bây giờ khi bán Bàn Ghế Dụng Cụ trong Nhà, ghế Massage, các dụng cụ trong ngành Nail... Lăng áp dụng nguyên tắc lắng nghe ư kiến của khách hàng, chọn hàng tốt, đúng tiêu chuẩn, giá phải chăng và luôn biết ơn khách hàng đă nuôi dưỡng cho công ty Direct Furniture.

Măi đến bây giờ, cha của Lăng đă qua đời nhiều năm. Lăng vẫn nhớ lời dặn ḍ của ông khi Lăng bước xuống ghe:

-Ông trời sinh ra con người, có hai lỗ tai, 2 cái tay, nhưng chỉ có một cái miệng. Con phải biết lắng nghe.

-Làm cây ngay, không bao giờ sợ chết đứng.

Đây là nguyên tắc của Lăng trong đời sống. Sau 30 năm định cư ở Hoa Kỳ, Lăng biết ơn bề trên đă cho tiểu gia đ́nh Lăng mọi điều may mắn. Trong tinh thần uống nước nhờ nguồn, Lăng sẵn ḷng chia xẻ hạnh phúc với những buồn vui trong sinh hoạt cộng đồng. Lăng xin cám ơn quí hội đoàn, đă cho Lăng có cơ hội bày tỏ t́nh thân thương của công ty Direct Furniture để xứng đáng là “Người Con Thân Thương Của Cộng Đồng”.

Lời Bàn: Trong dịp lễ Father Day, người ta thấy hai con trai (Bobby, 21 tuổi và Ben, 19 tuổi) của Lăng Nguyễn, xuất hiện trong một show Hội Thoại của Công ty Direct Furniture chiếu trên các đài truyền h́nh Việt Ngữ, do Ngọc Tân điều hợp. Khán giả thấy hai cháu nói tiếng Việt khá sỏi. Tưởng nam tên Bobby (21 tuổi) hát bài T́nh Cha   cháu đă tâm sự:

-Chúng con nói tiếng Việt được là nhờ sống với bà ngoại và con biết hát, là nhờ Mẹ dạy.

-Mùa Hè chúng con thường ra tiệm, đi giao hàng, nhờ vậy biết được sự cực khổ của cha ra sao..

-Chúng con có được như ngày nay, được lên Đại Học là cũng nhờ sự ủng hộ của các khách hàng dành cho công ty Direct Furniture.

 

Qua buổi hội thoại này, người ta được biết thêm, Mộng Hằng hát Vọng Cổ rất hay, thỉnh thoảng xuất hiện trên sân khấu chính là …Lăng Nguyễn phu nhân. Cô là chủ nhân tiệm Phở Gà Số 1.

Tóm lại, những trẻ em sinh trên xứ Mỹ mà c̣n biết nói tiếng Việt, c̣n giữ tinh thần Việt, quả là điều hiếm có, rất đáng khen ngợi. Công ơn này chính do các ông bà nội, ông bà ngoại... đă dùng t́nh thương để cưu mang và dạy cho các cháu.

Hoan hô các cụ!

Phóng viên Xây Dựng