Tiệc Mừng Xuân Qúi Tỵ Của Hội Cựu SVSQ Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam Houston &

Vùng Ph Cận

Phóng Viên Xây Dựng

        Houston đang bước vào tháng 2, năm 2013. Ngày 16 tháng 2, là ngày Mùng Bảy Tết. Thời tiết vẫn c̣n giá lạnh, ngày nắng ngày mưa...Nhưng, trong suốt tháng 2, tháng 3, các tiệc hội đoàn mừng Xuân luân phiên tiếp diễn như thông lệ hằng năm. V́ đây là cơ hội cho anh em cùng màu áo, có dịp nâng ly, chúc Tết cho nhau.

Năm nay, tiệc Mừng Xuân của Hội cựu SVSQ Trường Vơ Bị Quốc Gia VN Houston (TVBQGVN) mà nhiều người hay gọi vắn tắt là Hội Vơ Bị Đà Lạt được tổ chức lúc 7 giờ chiều Chủ nhật, 16 tháng 2, tại nhà hàng Rosemary’s Garden, nằm trong vùng Tây Nam của thành phố. Buổi họp mặt này, được đặt tên là Đêm Đà Lạt – 2013.

Đà Lạt là tên gọi của một thành phố nhỏ, nằm cách thủ đô Saigon không xa, với khí hậu miền cao nguyên quanh năm sương mù, là nơi tọa lạc của Trường Vơ Bị QGVN. Tại đây, quân trường Đà Lạt đă thu nhận những thanh niên có kiến thức (có bằng Tú Tài II), t́nh nguyện gia nhập, nhưng phải qua một cuộc thi tuyển để đào tạo họ trở thành cấp chỉ huy văn vơ song toàn. Trong thời gian thụ huấn từ 2 năm hoặc 4 năm tùy theo t́nh h́nh chiến sự, các thanh niên này được huấn luyện Quân Sự song song với Văn Hoá, để khi tốt nghiệp họ trở thành những cấp chỉ huy đa năng, đa hiệu. Do vậy mà trường Vơ Bị Quốc Gia VN được ví như Quân Trường West Point của Quân lực Hoa Kỳ. Đến khoá thứ 31...th́ đất nước tang thương, đổi chủ. Ngôi trường Vơ Bị bây giờ chỉ c̣n là một h́nh ảnh nằm trong kư ức, nhưng t́nh người lính Vơ Bị không bao giờ phai nhoà. Hai mươi năm gần đây, họ thường tổ chức gặp nhau, để chia vui, xẻ buồn, để nhắc nhở cho nhau, một bổn phận vẫn chưa hoàn tất.

                 * * *

Với giá biểu 30 đô la một khẩu phần bao gồm ăn tối, văn nghệ, dạ vũ, gần 400 Cựu Sinh Viên Sĩ Quan (SVSQ) và quan khách đă đáp lời mời của Hội, tham dự Đêm Đà Lạt – 2013.

Chương tŕnh khai mạc đúng giờ qui định.

Cũng như những năm trước, Buổi Hội Ngộ Mừng Xuân Qúi Tỵ 2013 đă nổi bật lên, nhờ các cựu Sinh viên Sĩ Quan mặc trang phục “Dạo Phố Mùa Đông” mà mấy ông quen gọi là Jaspé. H́nh ảnh oai hùng của những chàng sinh viên Vơ Bị sáng lên với bao kỷ niệm trong tâm tư các phu nhân :

Trời Đà Lạt hôm nay nhiều áo chiến.

Áo chiến mùa Đông pha màu đỏ Alpha.

Em nhớ anh nên nước mắt nhạt nhoà

(Thơ Lệ Khánh)

Hôm nay, các nội tướng gia đ́nh Vơ Bị mặc đồng phục áo dài màu mạ non, xinh đẹp bên chồng, mắt ngời hạnh phúc :

Thật t́nh, em rất yêu anh.

Thủy chung qua mấy nẻo quanh cuộc đời

(Lư Thụy Ư)

 Sân khấu trần thiết khá đẹp mắt, là công khó của các thành viên trong Ban Tổ Chức, một ngày trước đó, đă “tay kềm, tay búa  tạo dựng.

6 giờ ba mươi: Ban Tiếp Tân làm việc mau chóng đưa 400 khách yên vị. Ngoài kia bóng tối bao trùm th́ trong hội trường chan hoà màu sắc của nhiều quân binh chủng bạn với mũ Đỏ, mũ Xanh, mũ Nâu. Các ông đến sớm, có dịp hàn huyên chuyện buồn vui thuở trước.

Ngoài các cựu sinh viên sĩ quan các Khoá về từ xa như Dallas, tiệc mừng Xuân của gia đ́nh Hội Vơ Bị Đà Lạt  c̣n có sự tham dự đông đảo của quan khách, thân hữu và các đại diện hội đoàn Cựu Quân Nhân QL/VNCH như:

Cảnh Sát QG, Gia Đ́nh Mũ Đỏ, Biệt Cách 81ND&LLĐB, Hội TQLC, Hội Biệt Động Quân, Hội Hải Quân, Không Quân, Hội cựu SVSQ Trường BB Thủ Đức, Thiếu Sinh Quân, Hội Quân Cảnh v.v.. Về phiá truyền thông c̣n có chị Thu Nga (đài SBTN) về từ Dallas, để phu quân là Đỗ văn Hạnh, cựu SVSQ Khoá 18, có dịp gặp gỡ anh em cùng Trường, cùng Khoá (Trần văn Bường, Trương văn Cao, Hà Kỳ Danh, Phạm văn Hoà, Lưu văn Chương...)

7:00: Chương tŕnh khai mạc với nghi thức chào cờ Mỹ-Việt. Tất cả Cựu SVSQ các Khoá trong quân phục Jaspé được mời lên sân khấu, trong khi cựu quân nhân quân binh chủng bạn, dàn hàng ngang, dọc, theo sân khấu để đón toán Quốc Quân Kỳ của Trường Vơ Bị Quốc Gia VN, nhịp nhàng tiến lên. Tiếc là hội trường hơi nhỏ, nên toán rước Quốc Quân Kỳ Hội Vơ Bị chỉ có 5 thành viên.

Sau đó là một phút mặc niệm “để ghi nhớ công đức các bậc tiền nhân, anh hùng Dân Tộc đă có công mở nước và dựng nước, để tưởng niệm các Chiến Sĩ Quân Dân Cán Chính đă hy sinh v́ chính nghĩa Quốc Gia Dân Tộc chống Cộng Sản bạo tàn. Và sau hết, Một Phút Mặc Niệm để tưởng nhớ đến tất cả các Sinh Viên Sĩ Quan, Giáo Sư và Cán Bộ của Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam đă hy sinh v́ Tổ Quốc”.

Hội trường lắng đọng. Màu Alpha Đỏ và dây Biểu Chương trên vai áo của các cựu SVSQ trong quân phục Dạo phố Mùa Đông (Jaspé) hoà lẫn màu áo hoa rừng của người lính Nhảy Dù, áo sóng biển của lính TQLC, mũ Nâu của gia đ́nh Biệt Động, áo bay Không Quân, áo trắng Hoa Biển… của các hội đoàn bạn. Những người lính già vai sát vai nhau trong phút mặc niệm:

Chúng tôi không t́m an lạc dễ dàng.

Mà vẫn khát khao gió mưa cùng nguy hiểm như 2 câu trong bài thơ Mặc Niệm Chiến Sĩ Trận Vong của Hội Vơ Bị Đà Lạt, hôm nay trang trọng treo bên cánh phải của Hội Trường.

Phút giây này rất cảm động, khiến chúng tôi rưng rưng buồn khi nhớ đến các anh hùng Vơ Bị đă vị quốc vong thân khi tuổi đời c̣n rất trẻ:

- Đại tá Nguyễn Đ́nh Bảo, Khoá 14, Tiểu đoàn trưởng TĐ 11 Nhảy Dù, tử trận ở đồi Charlie.

-Trung tá TQLC Nguyễn Xuân Phúc, Khoá 16,  Lữ Đoàn Trưởng LĐ 369/TQLC mất tích khi rút quân từ Đà Nẵng trong tháng 3, 1975.

-Trung tá Đỗ Hữu Tùng, Khoá 16, Lữ Đoàn Phó LĐ 369/TQLC cũng mất tích trong khi rút quân từ Đà Nẳng trong tháng 3, 1975.

-Trung tá TQLC Nguyễn Đằng Tống, Khoá 16, Lữ Đoàn Trưởng LĐ 369 thay thế Trung Tá Nguyễn Xuân Phúc, sau 30 tháng 4, 75, đă từ trần trong trại tù CS ở Yên Bái, Bắc Việt.

-Đại tá Đặng Phương Thành, Khoá 16, Sư Đoàn 7/Bộ Binh, từ trần trong lao tù CS sau ngày 30 tháng 4, 1975.

-Đại tá Nguyễn Hữu Thông, Khoá 16, Trung Đoàn Trưởng Sư Đoàn 22 BB, tử trận ở Qui Nhơn, trong lúc lui quân vào tháng 3, 1975.

-Đại tá Vơ Toàn, Khoá 17, Trung Đoàn Trưởng Trung Đoàn I/SĐI Bộ Binh, tử trận khi rút quân khỏi Đà Nẵng năm 1975.

-Đại tá Lê Huấn, Khoá 18, Tiểu Đoàn Trưởng /SĐI Bộ Binh, tử trận trong cuộc hành quân Lam Sơn, Hạ Lào (1971).

-Trung Tá BĐQ Lê văn Ngôn, Khoá 21, từ trần trong lao tù CS sau tháng 4, 1975..

 Và c̣n biết bao người trai Vơ Bị nữa... Có những anh vừa ra trường không bao lâu, đă anh dũng đền nợ nước:

-Nguyễn Anh Vũ, Thủ Khoa Khóa 18, hy sinh tại chiến trường Tây Ninh

-Nguyễn Thành Kháng, Thủ Khoa Khóa 19, hy sinh tại chiến trường B́nh Gĩa

-Lă Trung Dung, Khóa 20, hy sinh tại chiến trường Thới Ḥa Đông, B́nh Dương.

Tội nghiệp đời trai chưa thoả chí

Sa trường bao kẻ đă phơi thây

Đoàn quân hùng liệt nay về đất.

Hồn vẫn quanh co, dẫm lối giầy

……

7 giờ 27: Giới thiệu quan khách, các khoá tham dự. Mỗi khoá ngồi một bàn. Các đại niên trưởng như ông Trương Như Phùng (khoá 8) ông Lê Hữu Tự (khoá 8) ông Tô văn Kiểm (khoá 3) hôm nay đều diện quân phục Jaspé trông rất oai phong. Bên cạnh có phu nhân sánh bước. Khoá nào được nêu tên, phải đứng lên tŕnh diện trong tiếng vỗ tay chào mừng.

 Sau đó các Cựu SVSQ Hội Vơ Bị được mời lên sân khấu để đồng ca bài Vơ Bị Hành Khúc.. Thật là đông và ấm cúng khi các ông sát vai nhau, cùng cất tiếng đồng ca.

Mặc dù tóc đă bạc màu “sương khói” và nếp nhăn phủ đầy trên vầng trán, tất cả các Cựu SVSQ dàn hàng ngang, trong tiếng nhạc quân hành, trông vẫn oai phong và đầy hào khí như thuở nào.

Ta đoàn Sinh Viên Vơ Bị Viêt Nam, đồng hát khúc ca quân hành….

Bài hát thật hay, thật hùng, gợi nhớ h́nh ảnh các Niên trưởng, Niên đệ đă một thời đổ mồ hôi nơi trường Mẹ của vùng trời Đà Lạt sương mù, cùng những mối t́nh dở dang.

Bài thơ của thi sĩ Nhất Tuấn đă vẽ lại mối t́nh thơ mộng, của một cựu sinh viên sĩ quan Vơ Bị Đà Lạt:

Nhớ 8 năm về trước.

Khi c̣n là sinh viên.

Học trong trường Vơ Bị.

Nơi núi rừng cao nguyên.

 

Dạo ấy em mười tám

Xinh đẹp hơn tiên nga

Tóc mây bồng vương trán

Môi cười tươi như hoa

 

C̣n nhớ không ngày xưa

Đà Lạt buồn trăng mờ

Gió vàng trên nước biếc

Chim chiều bay

 

Chúng ḿnh sát vai nhau

Tay đan tay chậm bước

Cùng đếm từng v́ sao

Rồi xây bao mộng ước.

 

Rừng Ái Ân c̣n đó,

Hồ Than Thở c̣n đây.

Thông im buồn đợi gió.

Mây đồi xa c̣n bay...

Nhưng hoàn cảnh nghiệt ngă, thân trai nặng nợ núi sông v́ quê hương đang đắm ch́m trong khói lửa, nên:

Nếu ḿnh đừng gặp nhau

Trên núi đồi Đà Lạt

V́ t́nh yêu ban đầu

Đă tan theo sóng nhạc

……………………

Cũng vẫn một khung trời

C̣n nguyên h́nh ảnh cũ

Em bây giờ xa rồi

T́m đâu ngướ viễn xứ

T́nh nào không dang dở.

Màu nào mà không phai.

Cho nên anh không nỡ.

Làm thơ để trách ai

(Nhớ về Đà Lạt của Nhất Tuấn)

7 giờ 30: Chào mừng của Hội Trưởng Trần Ngọc Toàn. Hôm nay trông ông rất vui, có vẽ yêu đời, phấn chấn sau cơn bạo bệnh.  Thủy Quân Lục Chiến Trần Ngọc Toàn, cựu SVSQ Khoá 16, chiến đấu đến giây phút sau cùng. Tù cải tạo cho đến tháng 3, 1984 mới được thả ra. Hai tháng sau (tháng 5, 1984) ông vượt biên. Một tháng sau (tháng 6, 1984), được phái đoàn Mỹ thuận cho ông định cư ngay, v́ họ c̣n lưu giữ hồ sơ tu nghiệp Hoa Kỳ của ông trước năm 1975.

 9 năm tù CS, không “cải tạo” được ông điều ǵ cả, ông vẫn duy tŕ và tiếp tục quyết liệt chống bạo quyền CSVN ngay khi vừa định cư tại Washington. Dời về Houston nghỉ hưu, ông được anh em quân đội kính mến và yêu thương v́ bản chất cương trực, thẳng thắn, làm việc rất tích cực. Từ khi ông làm Hội Trưởng Hội Vơ Bị Houston, dường như ông đă tạo ra một sinh khí mới, thu hút nhiều tài năng Vơ Bị. Cho nên, tiệc mừng Xuân hai năm nay, qui tụ đông đảo các Khoá từ xa về tham dự.

Bài diễn văn khai mạc rất ngắn, gọn, có nội dung chào mừng, chúc Tết, ca tụng sự làm việc tích cực của Ban Chấp Hành, nhất là đoàn Phụ nữ Lâm Viên. Sau đó, xác định lập trường chống CS không khoan nhượng của Hội Vơ Bị Houston.

(Được biết, năm 2014, Houston sẽ là nơi được chọn, để tổ chức ngày Đại Hội Cựu SVSQ Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam toàn thế giới).

7:35: Phát biểu của chuẩn tướng Mạch văn Trường. Ông là cựu SVSQ khoá 12 hiện giữ vai tṛ Cố vấn của Hội Vơ Bị tại Houston.

7:40: Phát biểu của Dân Biểu tiểu bang Texas, ông Hubert Vơ.

7:45: Văn nghệ bắt đầu với cơm chiều nhiều món do nhà hàng Rosemary’s Garden phục vụ.

7:50: Phu nhân của gia đ́nh Vơ Bị Đà Lạt trong đồng phục áo dài màu mạ non tiến lên sân khấu, tŕnh bày ca khúc “Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên”.

Những tà aó dài thướt tha, nét mặt tươi thắm.. Đây là những người đă một đời tận tụy bên chồng trong thời binh lửa, qua xứ người, em vẫn gắn bó với anh, tiếp tay trong các sinh hoạt của gia đ́nh Vơ Bị..

Làm người vợ Lính trong thời chiến, là bao gồm sự can đảm, sự chịu đựng và ḷng hy sinh với chồng con, v́ trong chiến tranh, chinh phu vẫn luôn vắng nhà, một tay nàng quán xuyến, vừa làm cha, vừa làm mẹ, v́:    

Lại một mùa Xuân nữa.

Mấy mùa xuân đi qua.

Anh ở đồn biên giới.

Thương về một khung trời....

...........

Em biết chăng đời lính.

Nắng sớm với mưa chiều.

Gió rừng rồi mưa núi...

Đó là không kể sự “mất, c̣n” của anh như một giấc mơ trong lằn tên mũi đạn:

Dấu cũ c̣n nguyên, ai xóa được

Bao vùng chiến thuật bóng quân đi

Lệ thay tiếng khóc, bào làm quách

Những nấm mồ hoang, tuổi niên th́

(thơ Mường Giang)

Sau tháng 4 đen, những người vợ lính tuy c̣n rất trẻ, phải vừa chống vừa chèo, ngược xuôi chợ chiều chợ sáng, nuôi con c̣n nhỏ dại, bới xách thăm nuôi chồng trong trại tù CS. Sự hy sinh của chị, thật ra không có ngôn từ nào mà diễn đạt.

Những giai nhân một thời xuân sắc, hôm nay là bà nội, bà ngọai, nhưng vẫn giữ được dáng dấp thanh thoát, mảnh mai, mặc dù tóc đă nhiều sợi bạc.. Các chị cùng hợp ca nhạc phẩm “Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên” để tặng quan khách và riêng cho chàng.

Các “chàng” ngẩn ngơ nh́n ngắm, ḷng xôn xao bao kỷ niệm ngày xưa, v́ màu son thiếu phụ vẫn tươi như thời con gái.

Ngồi ở đây, nh́n người lính Vơ Bị trong quân phục, gợi nhớ về một khung trời xưa cũ, v́ Trường Vơ Bị Quốc Gia Đà Lạt là “một lịch sử của một thực thể gắn liền với lịch sử cận đại của dân tộc, của lịch sử chiến tranh Việt Nam nói chung và của gịng Quân Sử Việt nói riêng”.

 “…Từ ngày thành lập cho đến tháng 4 năm 1975, Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam đă cung ứng cho các chiến trường bốn vùng Chiến Thuật tất cả 29 khóa Sĩ Quan với tổng số gần bảy ngàn Sĩ Quan, cùng với gần 500 Sinh Viên Sĩ Quan của 2 khóa cuối cùng.

Các Sĩ Quan tốt nghiệp được phân phối đi khắp các Quân, Binh, Chủng để đảm trách vai trị cán bộ Chỉ Huy hoặc Tham Mưu. Dù ở cương vị nào, kỹ thuật hay tác chiến, người Sĩ Quan xuất thân Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam vẫn luôn nuôi dưỡng tinh thần “Tự Thắng Để Chỉ Huy” và câu châm ngôn “Tổ Quốc, Danh Dự, Trách Nhiệm” là kim chỉ nam minh chứng mọi hành động bảo quốc an dân. Đa số các cựu Sinh Viên Sĩ Quan đă thành công trên đường binh nghiệp và làm vang danh Trường Mẹ. Những người c̣n sống đang tiếp tục con đường đă chọn. Những người nằm xuống đă trở thành những anh hùng vị quốc vong thân.

Sau năm 1975, dầu là Trường Vơ Bị Quốc Gia Việt Nam đă đi vào Quân sử, nhưng truyền thống Bất Khuất và Hào Hùng chưa lịm tắt được trong tâm tư của những Sĩ Quan xuất thân từ ngôi trường lịch sử này…

                ****

Sau phần Táo ông (Trương văn Cao, Khoá 18) thủ diễn tŕnh báo chuyện nội bộ, tiếp theo là văn nghệ.

Như năm trước, phần văn nghệ cây nhà lá vườn” của Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên Houston do chị Lien Ann, phu nhân cựu SVSQ Nguyễn Hiền Triết, Khoá 20 đảm trách. Tiếc rằng, hệ thống âm thanh quá yếu, ngồi xa không nghe và thỉnh thoảng “gầm, hú”. So với năm ngoái, năm nay, có nhiều tiết mục hợp ca, vũ...

Mỗi người một vẻ, các cựu SVSQ, Quư chị Đoàn Phụ Nữ Lâm Viên và các cháu thuộc Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu đă góp phần vào chương tŕnh văn nghệ với những giọng ca mới, cũ.

Có ái nữ của Vĩnh Quốc khóa 16 và con trai của Nguyễn Xuân Thắng Khoá 25 góp lời ca tiếng hát.  Có chị Kim Thoa, phu nhân của Giang văn Nhân (khoá 22) hát “Phiên Gác Đêm Xuân”, có Dân Ca 3 miền do 3 phu nhân của các Vơ Bị tŕnh diễn, có song ca của 2 phu nhân với bài “Ngàn Thu Áo Tím”, có Phạm văn Hoà (khoá 18) với nhạc phẩm “Riêng Một Góc Trời”, có Hội Trưởng Trần Ngọc Toàn hát bài “Đồn Vắng Chiều Xuân”, có Vĩnh Quốc (Khoá 16) cùng phu nhân hát t́nh khúc của Lê Uyên Phương, hợp ca của Khoá 31 bài “Vó Câu Muôn Dặm”...Chị Minh Châu (phu nhân của Táo ông Trương văn Cao), mặc dù được các chị cùng khoá, cùng bàn cổ vơ, nhưng nhất định không tŕnh diễn, v́ chị nói rằng: “Em đi Chùa Hương” hát hoài, sẽ bị kiện!

Tóm lại, văn nghệ tạp lục qui tụ các tài năng của Hội, nói lên sự đoàn kết của các phu nhân… H́nh ảnh này, tô thêm màu sắc làm cho tiệc vui thêm sinh động.

10:00 giờ đêm. Chương tŕnh chấm dứt với phần Dạ Vũ do các giọng ca của Ban Văn Nghệ Lâm Viên.

Mọi người lưu luyến chia tay, tuy không nói ra, nhưng âm thầm cám ơn các thành viên trong BTC, đă hết ḷng, hết sức, phục vụ, tạo cơ hội cho anh em cùng lư tưởng, có dịp hội ngộ vui Xuân./.

Phóng viên Xây Dựng