Phóng Sự

Biệt đoàn Văn Nghệ Lam Sơn Tổ Chức

Khánh Thành Bức Tường Tưởng Niệm

Quân, Dân, Cán Chính QL/VNCH

Tại San José, California, 5 tháng 4, 2014

      Hoàng Minh Thúy

              (Kyø II)

Xin được thắp nén hương, tâm lắng đọng

Đứng chào nghiêm đưa tiễn những anh linh

Sử oai hùng ghi đậm dạ trung trinh

Người chiến sĩ Cộng Hoà – dân nước Việt

             (Hoàng Dũng)

Thứ Năm, ngày 4/4/: Lúc12 giờ trưa, Bức tường Tường Niệm gồm 3 miếng đá đen tuyền và một mái hiên (che trên nóc Bức Tường) được nhân viên và chủ nhân của Công Ty Bia Tượng đặt yên vị trên nền ci măng sau gần 4 tiếng đồng hồ lao lực. Nhờ thời tiết lạnh, có gió thổi nhẹ nên người làm việc cũng như kẻ đứng xem, đều cảm thấy dễ chịu..Nhân viên thu h́nh của Đài Truyền H́nh Vietoday (Khoa Nguyễn) cuốn dây chuẩn bị rời khu vực. Anh chàng đă có mặt từ 8 giờ sáng, v́ theo HM Thu tâm sự,  Đài này sẽ thực hiện Show Kỷ Niệm Quốc Hận 2014 có đầy đủ chi tiết về công tác dựng Bức Tường, cộng thêm các tiết mục phỏng vấn sĩ quan cận vệ, sĩ quan tuỳ viên, thân nhân của người tuẩn tiết, để chiếu trong dịp tháng 4 năm nay (2014). Nghe nói cuốn băng này sẽ dịch ra Anh ngữ, gửi tặng các Thư Viện Hoa Kỳ. Tôi nghĩ thầm, tại Houston đài SGN.TV sẽ tŕnh chiếu các show này trong tháng 4 năm nay, v́ đă từng được Vietoday chia xẻ nhiều show tài liệu giống như năm ngoái.

Bây giờ th́ nắng đă trải đều, chan hoà cây cỏ. Phong cảnh khá đẹp. Tôi không đi ăn Phở mà ngồi lại mạn đàm với các anh chị em trong tinh thần t́m hiểu, quan sát, nghe ngóng của một người khách xa, ṭ ṃ muốn nghe chuỵên địa phương cho biết sự t́nh. Trong khi các anh, chị, kẻ đứng vuốt ve bức tường, săm soi từng chi tiết, người có bổn phận  vội vàng trang hoàng khu vực chung quanh, v́ ngày mốt là ngày khánh thành. Tôi thoáng nghe anh Tân, anh Huệ bàn thảo sẽ lên City ngày mai, để chở 200 cái ghế. Tôi thấy ḷng vui vui khi thấy tên của Má tôi, tên  hội Trại Gia Binh Houston của tôi cùng nhiều vị nữa, sẽ được khắc trên một cái bia, sát bên Bức Tường, là những ân nhân từ lúc khởi đầu đă mạnh dạn góp quỹ (một ngàn đô la trở lên). Báo Xây Dựng cũng sẽ có tên trên bia đá, theo sau các cơ quan truyền thông: Đài truyền h́nh Quê Hương, Đài Vietoday, Đài TNT Net work, Thằng Mơ Magazine.

Quay qua nh́n lại, thấy một khuôn mặt quen thuộc đang mĩm cười, là một thành viên của Biệt Đoàn Lam Sơn - người đẹp Kiều Trang. Tôi đến chỗ cô ngồi, để hỏi về chuyện cộng đồng liên quan đến việc xây dựng Bức Tường, chuyện người chồng của cô đă biệt tích trong trận chiến B́nh Long năm 1974 (Thiếu Tá Lê Bắc Việt, Đại Đội 9, Tiểu Đoàn 3, Trung đoàn 7, Sư Đoàn 5). Loáng thoáng tôi nghe, năm trước đây, anh đă mượn xác phàm của người bạn gái của Kiều Trang, để nói cho vợ biết xương cốt của anh hiện nằm ở nơi nào, khiến tôi cũng ṭ ṃ, v́ B́nh Long là cái tên quen thuộc gợi lại một đoạn đời làm vợ lính, mà tôi đă trải qua sau tháng 4, 1975..

Mỗi lần đọc tin hoặc nghe ai nói đến hai chữ B́nh Long, tôi thấy ḷng xôn xao với các địa danh của các trận đánh giải vây thị trấn An Lộc trong mùa hè 1972. Nơi đây đă tắm đẵm biết bao thân xác, xương máu của nguời lính VNCH: : Xa Trạch, Xa Cam, Tân Khai, Tàu Ô, Đồi Gió, Đồng Long...Tôi nhớ lại nghĩa trang Biệt Kích Dù có lần ghé qua, ngậm ngùi cảm thương thân phận của các người vợ lính sau đại hoạ tháng 4, năm 1975.

Năm 1977, tiểu gia đ́nh của tôi đă rời thủ đô Saigon đi vùng “Kinh Tế Mới” theo sự bức bách của cơ quan khu phố. Nơi tôi chọn là xă Minh Thạnh, huyện Chơn Thành, tỉnh B́nh Long, cách thủ đô hai tiếng đồng hồ lái xe, về hướng Bắc.

Hai vị tuẫn tướng có mặt trên Bức Tường được dựng lên hôm nay, là tên tuổi quen thuộc mỗi khi tôi ngồi xe đ̣ về Saigon, đi qua Lai Khê (nơi tướng Lê Nguyên Vỹ tự xử trước cột cờ) và tướng Lê văn Hưng, người chiến sĩ anh hùng của mùa Hè đỏ lửa năm 1972. Bỗng dưng tôi cảm thấy thân quen với Kiều Trang, như có một sợi dây vô h́nh, để hết tâm tư, lắng nghe câu chuỵên.

Tỉnh B́nh Long cách Saigon 100 cây số, có thị trấn An Lộc với tướng Lê văn Hưng, vang danh quân sử trong cuộc chiến anh hùng,  khi chống trả sự bao vây, tấn công 93 ngày đêm của đại quân CS Bắc Việt. Kiều Trang gốc miền Bắc di cư, đại gia đ́nh gồm cha mẹ và 8 chị em sống đùm bọc trong dăy rừng cao su ngút ngàn của tỉnh B́nh Long, cho đến khi cô khôn lớn, bước vào nghề ca hát. Cô là ca sĩ của tiểu đoàn 30 CTCT, thuộc Quân Đoàn III.

 Mấy năm sau, người ca sĩ bỏ hát theo chồng, Trung úy Chiến Tranh Chính Trị tên Lê Bắc Việt. Cuộc sống của người vợ lính rất đạm bạc v́ đó là hoàn cảnh chung của đất nước. Hương lửa vừa bén, th́ cuộc chiến khốc liệt bắt đầu. Người sĩ quan đẩy cô vợ bé bỏng, ôm bụng bầu, chạy theo đoàn người di tản từ thị xă An Lộc về Chơn Thành.  Anh cùng đơn vị tử thủ khi Cộng quân nả đại pháo tấn công tỉnh B́nh Long (ngày 5 tháng 4, 1974,)  lúc ấy Kiều Trang đang mang thai 6 tháng.

Không bao lâu, ngày 1 tháng 6, cô nhận hung tin Đại úy Lê Bắc Việt tử trận, nhưng đơn vị không t́m ra được xác bởi cuộc chiến đang kéo dài với hàng ngàn qủa pháo mỗi ngày.

3 tháng sau (tháng 9, 74), bé Kiều Loan ra đời không nh́n thấy mặt cha.

Hai mươi hai tuổi cô trở thành goá phụ. Kể từ thời gian đó, Kiều Trang quay quắt t́m chồng theo tin tức của đồng đội. Có thể anh đă bị địch bắt đưa qua Cambot, có thể đă vùi thây trong rừng già? Vừa kiếm sống, vừa kiếm chồng, ngày tháng trôi qua trong ṃn mỏi.

Cuộc chiến tàn theo vận nước điêu linh. Khi các người lính VNCH xách ba lô vào trại tù cải tạo, Cô trở lại vùng trời t́nh yêu ngày cũ của một B́nh Long điêu tàn đổ nát, miệt mài đi t́m tin tức của anh chồng vắn số.  Cho đến khi định cư tại Hoa Kỳ (1999) theo diện bảo lănh, cô vẫn tiếp tục nhắn tin, tiếp tục kiếm t́m. Năm 2011, với sự yểm trợ của Biệt đoàn Lam Sơn, cô tổ chức Đêm văn nghệ B́nh Long Anh Dũng, nhớ về những người lính của Sư Đoàn 5, mong nghe được tin tức của chàng...

Tháng 6, năm 2013, chàng nhập xác phàm, báo tin xương tàn đang nằm trong một nấm mồ tập thể - với hằng ngàn thi thể khác tại khu bệnh viện.

Tháng 11 năm 2013, Kiều Trang bay về B́nh Long t́m đến nơi này. Đau đớn cho anh, cho Kiều Trang, là trên khu đất đă bị nhà nước CS dựng bia là “Nơi An nghĩ 3 ngàn nạn nhân của Bom đạn Mỹ trong mùa Hè 1974”.  Niềm hy vọng tắt lịm... Kiều Trang mời thầy tụng kinh, phóng sinh hằng ngàn con chim, để cầu nguyện cho 3 ngàn vong linh siêu thoát, trong đó có người chồng thân yêu.

Nghe qua câu chuỵên, tôi muốn tặng cho người vợ lính năm xưa mấy câu thơ:

Đốt lá khô sưởi người nằm đó

Đất đỏ lấp vú áo trận xưa

Thôi hăy cùng giun, dế, nắng, mưa

Hát một khúc cho ai nằm lại

....

B́nh Long đó, ai nhắc nắm xương tàn

Chỗ đó, c̣n đây, người chết trận.

      (Nguyễn Thanh Khiết)

Trên đường đưa tôi về nhà, tôi ngậm ngùi nghe Kiều Trang kết luận:

-Anh ấy nói rằng, bao nhiêu năm nay, anh luôn ở sau lưng để bảo vệ cho em.. Anh c̣n nhắc nhở em phải siêng đọc kinh, làm việc phước thiện, lo sám hối để sẳn sàng về nước Phật.  Hằng ngày em luôn niệm Kinh để anh siêu thoát.

 Quay vào nhà tôi chợt nhớ mấy câu thơ:

 Em về An Lộc.

 Thăm Đồng Long giùm anh.

Thăm gót giầy chinh chiến.

V́ quê hương quên ḿnh

(thơ Trạch Gầm)

Xin chia xẻ nỗi buồn của người vợ lính

Bởi v́:

Túy ngọa xa trường quân mạc tiếu.

Cổ lai chinh chiến cổ nhân hồi. . . .

Buổi chiều c̣n lại của ngày Thứ Sáu, tôi có dịp thảnh thơi phố xá, thưởng thức các món đặc biệt của nhà hàng. Nhưng, không cảm thấy ngon miệng, có lẽ v́ trong tâm tư hăy c̣n váng vất câu chuỵên tâm linh của người lính Sư Đoàn 5, Lê Bắc Việt? Từ năm 1974 cho đến hôm nay, hơn 40 năm đi qua, anh vẫn c̣n đó, lung linh trên ngàn cây ngọn cỏ..

                  ***

Sáng Thứ Sáu, 4 tháng 4: mưa xuân kết hạt. Tôi nh́n trời đất mù mịt, thấy ḷng lo lắng. Nhưng khi  xem tin thời tiết, thở phào nhẹ nhỏm khi biết Thứ Bảy  sẽ là ngày nắng ráo.

Sáng nay, HMThu phải lo điều động việc xếp ghế chung quanh Bức Tường..Khu nào dành cho quan khách, khu nào dành cho thân nhân, khu nào cho khán giả. Tôi ngán ngẩm nh́n mưa bay, tự hỏi khi nào mới dứt hạt để công viên History Park khô ráo?

Trời vừa sáng, thấy HMThu hăng hái đội nón, quấn khăn, lên xe. Nhiệt t́nh của cô, của các bạn đồng chí hướng, chắc chắn sẽ được bề trên soi sáng, dẫn dắt, mọi sự tiến hành suông sẻ để ngày mai lễ Khánh Thành gặt hái thành công.

Sáng hôm nay, tôi ở nhà, tâm sự với một vài cô em. Giữa trưa mưa ngừng, nắng lên vàng rực con đường quanh khu gia cư. Hoa lá cây kiểng đủ màu long lanh sương đọng, bắt đầu nhởn nhơ dưới nắng. Không gian này thật đẹp, tôi có cơ hội đi ḷng ṿng thành phố để quan sát các khu thương mại, ngày càng phát triển của vùng đất, mà giá nhà mắc như vàng.

 *Thứ Bảy 5 tháng 4: Khi chúng tôi rời nhà, sương mù hăy c̣n vương vấn trên cây kiểng. Má tôi dặn ḍ mua ít nhang đèn, trái cây để cúng. Đây là bức tường Tưởng Niệm không phải Chùa, Đền, mang nhang đèn vào đây,  rủi ro hoả hoạn, thiêu cả toà nhà gỗ mang tên Viện Bảo Tàng Thuyền Nhân với biết bao di tích lịch sử của dân Việt tị nạn, mà Ban Giám Đốc đă ky cóp gom nhặt hằng chục năm. Nhưng, chị em tôi nh́n nhau cười, không đưa ư kiến, v́ sẽ   tranh căi, bởi má tôi là gốc dân Quảng Nam...”Quảng Nam hay căi, Qủang Ngăi hay lo”. Thôi th́ im lặng coi như đồng ư. Bà cụ xem ra cũng muốn tháp tùng, nhưng chị em tôi không ai đề nghị, v́ đôi chân của một cụ già 88 tuổi đă yếu, làm sao bà đứng nỗi trong nghi thức khai mạc. Tôi  lo cho ḿnh chưa xong, v́ chân tôi cũng bị đau gần một năm nay (viêm gan bàn chân). Tôi cũng thuộc diện...cao niên, thua bà 20 chục tuổi.

Đến khu vực đă thấy ông Vũ văn Lộc, anh Quốc Dân, 2 MC là Hà Cẩm Tú và  Đỗ Quang Hưng, Phạm Thừa Vũ, cô Kiều Trang, anh chị Dương Ngân Huệ v.v. Nghĩa là các “đồng chí” của HMThu xem ra lần lượt tới đủ mặt. 7 người trong BTC không phải là con số lớn, nhưng cờ vàng đă treo ngoài công viên và dọc theo hàng rào, chuyên viên lo âm thanh đang điều chỉnh. Ghế đă xếp hàng bao quanh khu vực. Nơi hành lễ là khoảng sân ci măng trước Viện Bảo Tàng. Băi cỏ hai bên c̣n ướt đẫm sương đêm khi các anh trong BTC căng lều che nắng cho khán giả ngồi hai bên. Hôm nay sẽ có Ban Quân Nhạc Hoa Kỳ, đơn vị 101 Army gồm trên 30 nam, nữ quân nhân, đến từ San Francisco. Ban nhạc này sẽ hoà tấu cho nghi thức chào cờ, thổi kèn mặc niệm. Có đoàn Vơ sinh Hùng Vương rước lá đại kỳ VNCH (lá cờ này đă treo trong văn pḥng sứ quán Hoa Kỳ tại VN, giờ chót được một nhân viên gỡ ra, mang về nước). Hôm nay, sẽ có hàng chục quan khách của County, City được mời, không kể các ứng cử viên Thị Trưởng, Nghị viên.. Khán giả bao nhiêu th́ chưa biết v́ BTC chỉ phổ biến trên hệ thống truyền thanh.  Phần Tiếp Tân giới chức Hoa Kỳ, có 4 Hoa Hậu Phu Nhân VN năm 2013 đảm trách..

 9 giờ sáng, một thành viên của Biệt Đoàn Lam Sơn bỏ vào máy một cuộn băng nhạc chiến đấu. Thế là âm thanh của các bản hùng ca vang dội một góc công viên. 10 giờ th́ mọi việc xếp đặt, đâu vào đó. Nh́n quanh, lác đác có dân tới tham dự. Cũng thấy 4 quân nhân mặc quân phục lính hoa rừng màu xanh trong hàng ghế.. Ngoài ra, đa số khách đều ở tuổi cao niên, mặc thường phục, có ông đưa bà xă tháp tùng. Tôi nói với HMThu

-Không có đại diện các Hội đoàn Quân đội?

Thu cười:

-Chị quên là họ chống bác Lộc rồi chống tụi em sao? Thậm chí ông lính (Nha Kỹ Thuật) lo việc cúng thổ thần cho em cũng....chạy, v́ không muốn trúng “miểng”!

Tôi thấy ḷng buồn buồn. Đây là Bức Tường ghi ơn các anh hùng Quân đội mà không được Hội đoàn Quân đội yểm trợ?

                                                ***

Bức tường Tưởng Niệm được bao kín bằng tấm khăn màu lá úa, do nhiều chiếc Lá bằng vải nylon, được kết chặt với nhau, đây là biểu tượng của Biệt Đoàn Lam Sơn. Các em tề tựu trong đồng phục, nét mặt tươi vui.

Nắng vàng rực rở làm khô những giọt mưa trên cỏ, khi một người trong BTC dùng máy thổi các bong bóng bay màu vàng căng phồng. Dưới cuống, anh cột miếng vải the mỏng có viết tên, ngày sinh, ngày tử các anh hùng. Các bong bóng sau đó được gắn nhẹ lên chiếc màn.  Chút nữa đây, thân nhân của các vị, sẽ lần lượt bước ra, nhận chiếc bong bóng có tên người thân của ḿnh, trong khi 2 xướng ngôn viên nam nữ (thành viên của Biệt Đoàn) đọc tiểu sử (Anh-Việt);  rồi từ người một, sẽ thả bóng lên trời.

9 giờ 40: Hai trăm chiếc ghế không đủ, BTC kêu gọi quân nhân nhường ghế cho dân và cùng lúc nhờ tiếp tay để khiêng thêm ghế ở dưới tầng hầm của Viện Bảo Tàng. Tôi thấy 4 ông mặc đồ lính đứng lên, mau mắn bắt tay phụ việc. H́nh ảnh này trông thật dễ thương, quân dân sát cánh. Mấy phút sau, ghế được dàn hàng ngang trên sân cỏ. Khoảng trên 300 khán giả yên vị. Khách chụp h́nh, người quay phim đông quá, BTC mời họ lên tam cấp của Viện Bảo Tàng để tránh che mắt khán giả.

10 giờ: Thân nhân của các anh hùng đều có mặt, ngoài trừ người nhà của tướng Lê Nguyên Vỹ. Từ San Diego, California, Bà quả phụ cố Đại tá Hồ Ngọc Cẩn, con trai, con gaí, con dâu đến từ đêm hôm qua, đang lạc đường đến công viên..

Tôi xem tờ chương tŕnh buổi lễ, thấy BTC gồm 7 người. Ban Cố vấn cũng 7 người, trên bức tường có h́nh ảnh 7 vị... Ồi, tại sao có con số trùng hợp này?

Tôi nhớ tới chuỵên HMThu cách đây mấy tháng, bị hỏng xe trên xa lộ gĩưa đêm trời đầy gió băo trên đường từ San Jose về Oakland..Trên con lộ đầy bóng tối của một đêm khuya cuối tuần, cô quay lai băng sau, ôm bó bông đă lấy trên bàn thờ về sau buổi cơm gây qũy, lầm thầm khấn vái hương linh: các ông phù hộ cho con về, nếu xảy ra tai nạn đêm nay, th́ chắc không thể hoàn thành công tác xây Bức Tường Tưởng Niệm. Sau đó, chiếc xe khật khừ đi nốt đoạn đường. Kể xong, HMThu kết luận:

- Sáng ra mới biết, xe em hết . . .. nước b́nh. Mấy ổng linh lắm, chị có tin không?

Cuối cùng rồi chương tŕnh bắt đầu khi 2 MC lần lượt lên tiếng chào mừng, cả hai đều là thành viên của Biệt Đoàn. Hà Cẩm Tú mặc áo dài vàng, đội khăn vàng, Đỗ Quang Hưng mặc đồng phục của Biệt đoàn Lam Sơn, đội nón Đỏ..Các quan khách đông đủ hiện diện trên hàng ghế: Bà Dân Biểu Joe Lofgree, 5 ứng viên chức vụ Thị Trưởng trong đó có ông Dave Cortese đương kim Giám Sát Trưởng của Qụân Hạt. Vợ chồng ông năm trước đây đă tham dự ngày Lễ Mẹ cho thân mẫu tôi do HMThu tổ chức tại tư gia mẹ tôi. Vợ ông (Pat Cortese) luôn ở sau lưng HMThu từ nhiều năm qua, nhất là trong công tác này. Tôi thấy tên bà trong 7 vị cố vấn của Biệt Đoàn Lam Sơn. Có cô Madison Nguyên một tên tuổi trẻ đang tại chức Phó Thị Trưởng, đang ôm hy vọng ngồi ghế Thị Trưởng..Có LS Tâm Nguyễn và bà Cẩm Vân đang ngấp ngheù dành ghế Nghị viên, có bà Giám Đốc Điều Hành công viên History Park, có nhiều giới chức nữa, rất tiếc tôi không ghi kịp họ tên..Có lẽ sắp tới ngày bầu cử, cho nên ai nấy đều có mặt. Mỗi người có 2 phút phát biểu, đa số đều mở đầu câu chào tiếng Việt “kính chào quí vị”. Điều đáng nói, họ đều ngồi im lặng, chăm chú quan sát mọi diễn tiến của chương tŕnh dài cả tiếng đồng hồ, v́ tiết mục quan khách phát biểu là phần sau cùng. BTC phân phối tờ chương tŕnh nhiều trang, tiếng Anh và tiếng Việt, kể cả lời chào mừng do 2 MC đọc.

10: 45: Sau ông Vũ văn Lộc, HMThu có đôi lời ngắn ngủi, cám ơn tất cả cử toạ đă đến tham dự, xin lỗi mọi điều thiếu sót từ trước đến hôm nay, khoâng kinh nghiệm, các em tiến hành công việc trong nhiệt t́nh, thiện chí, nên chắc chắn có lắm lỗi lầm, mong được thông cảm, tha thứ.

Rồi cô nghẹn ngào: Nhiều khi muốn bỏ cuộc v́ cảm thấy cô đơn.

Chương tŕnh tieáp tuïc khi ban Quân Nhạc 101 Army Band đến bằng  chiếc xe bus màu rất đẹp. Đoàn quân nam nữ trẻ, trên 30 người, mặc quân phục tiến vào hội trường, vừa đi vừa biểu diễn, kẻ đánh trống, người thổi kèn.. Theo sau là toán quốc kỳ Mỹ Việt cùng lễ rước cờ vàng, với các vơ sinh thiếu nhi của vơ đường Hùng Vương. Các em trong đồng phục, cột thắt lưng, mang giày Bata trắng.. từ 10 đến 15 tuổi, hai tay nâng lá đại kỳ. Mọi người đứng lên vỗ tay chào mừng ban nhạc, tiếp đón lá đại kỳ VNCH. Phút giây này rất hào hùng và cảm động, khi kèn, trống vang lên.

Sau nghi thức khai mạc, chào cờ Mỹ Việt và phút mặc niệm, chaøo möøng cuûa ñaïi dieän BTC (Ñoă Quang Höng ñoïc), các quan khách được mời lên vén màn, tŕnh diện trước cử tọa h́nh ảnh các anh hùng v́ nước quên ḿnh, quên cả gia đ́nh vợ trẻ, con thơ, chọn con đường chết vinh hơn sống nhục.

Cảm động hơn khi tiểu sử 7 vị anh hùng được đọc lên bằng song ngữ. Quan khách Hoa Kỳ trẻ tuổi hiện diện, có lẽ chưa bao giờ nghe, biết, tiểu sử của các anh hùng. Hôm nay, chắc chắn sẽ xúc động khi nghe tên, tuổi, ngày sinh, ngày tử của từng vị, đă nằm xuống khi tuổi đời rất trẻ: trung tá Long (56), tướng Nam (48), tướng Hưng (42), tướng Vỹ (42) tự sát bằng súng, tướng Phú (47), tướng Hai (50),  uống thuốc độc, đại tá Cẩn (37) bị xử tử..., khi CS cưỡng chiếm miền Nam.

Trong các vị được phát biểu có bà Dân Biểu Joe Lofgren cho biết mới bay về từ Washing DC, tối nay bà sẽ bay trở lại D.C, rất vinh hạnh được tham dự. Một trong các quan khách đă rơi lệ, bà Lisa (Giám Đốc công viên History Park) tuyên bố sẽ đề nghị đưa Bức Tường lịch sử này vào chương tŕnh tham khảo và học hỏi khi các học sinh đến công viên.

 Thân nhân các vị anh hùng tuẫn tiết tham dự có: con của Trung Tá Long, con của tướng Phú, con của Chuẩn Tướng Hai, bà con rất đông của tướng Nam (độc thân). Người được khán giả vỗ tay, chú ư nhiều nhất là bà Hồ Ngọc Cẩn, năm nay 72 tuổi. Khi ông qua đời, bà ở tuổi 30. Bà là người vinh hạnh được BTC dâng lá đại kỳ, biểu lộ ḷng tôn kính. Theo sát bà là người con trai duy nhất, con dâu và hai cháu nội.

Sau chương tŕnh, tôi có lời mời bà sang Houston. Giọng miền Nam chân thật, bà cảm động xiết tay tôi, từ chối v́ sức khoẻ không tốt, phải đi nhà thương 2 lần 1 tuần. Bàn tay khô ráp, chứng tỏ bà trải qua một đời sống cơ cực. Có mấy người lính cũ của ông ngày xưa t́m đến, tâm sự với bà.

Đến từ Houston, có anh Trần Việt, thứ nam của tướng Trần văn Hai... là khuôn mặt quen thuộc với tôi.

Những chiếc bong bóng màu vàng lần lượt được thân nhân thả bay. Không có thân nhân của tướng Lê Nguyên Vỹ nên một cựu quân nhân của Sư đoàn 5 và Kiều Trang được xem đại diện thân nhân tướng Vỹ, thả bóng lên trời, bởi người chồng chết trận của cô là lính của Sư đoàn 5. Thời tiết hôm nay nhiều gió, nắng rất đẹp. Bầu trời trong xanh, có hai bong bóng bay lên cao, vướng đọt cây nằm lại, một cái là của Tướng Vỹ. Tôi ngóng măi trên tàng cây, hỏi thầm. Tại sao, hai ông không chịu đi? C̣n muốn nhắn lại hậu thế chúng tôi điều ǵ?

Nghi thức chấm dứt, quan khách sau khi phát biểu đều ra về. Khán giả lúc này xếp hàng nối đuôi nhau để viếng Bức Tường, đa số là các ông. BTC phân phối mỗi người một cành hoa trắng, thay cho nén hương. Đứng trước bức tường một lần 7, 8 người, họ thành kính, đăm chiêu, chiêm ngưỡng.người rưng nước mắt. Có khi cùng một lúc, sau khi đặt cánh hoa xuống, các bàn tay đưa lên, chào kính mặc dù họ đang mặc thường phục. H́nh ảnh này trong buổi sáng hôm nay, làm ḷng tôi lao chao. Tôi đă nhiều lần nh́n các bức ảnh này được lộng kiếng hoặc vẽ trên vải, nhưng khi được khắc lên bia đá, trông sống động, lung linh... Sinh vi tướng, tử vi thần. Mấy đôi mắt trên Bức Tường Tưởng Niệm như toả khí thiêng, khiến tôi rùng ḿnh. Bao nhiêu năm nay, tôi đă cố gắng làm nhiều công tác, để vinh danh người lính VNCH, sao tia nh́n của các ông như có điều trách móc?

               ****

Sau lễ, BTC mướn nhà hàng căng lều, sau lưng khu đất Viện Bảo Tàng, phục vụ các phần ăn (finger food) ban quân nhạc được no ḷng...

Mọi sự xem ra rất chu đáo, tuy nhiên vẫn có nhiều thiếu sót, v́ lần đầu tiên Biệt Đoàn Lam Sơn đứng ra phát động một công tŕnh lớn từ tài chánh, cho đến việc tổ chức. Tuy nhiên, khi Bức Tường đă dựng, không ai c̣n muốn nói một điều ǵ để bàn tán nọ kia, bởi khi đứng nh́n h́nh ảnh các vị tuẩn tiết, được khắc ghi trên đá, người ta phải thầm cám ơn các thành viên của Biệt đoàn Lam Sơn. Bằng tuổi trẻ và nhiệt t́nh, họ dẫm lên “gai góc” mà đi và đă hoàn tất tâm nguyện.

Thức dậy đi hồn thiêng sông núi

Gío Nam Quan xô sóng Bạch Đằng

Nửa đêm không bóng người bên suối

Sao tiếng gươm mài vẫn dưới trăng?

(Thức Dậy Đi của Trần Trung Đạo)

      Hoàng Minh Thúy

(Xây Dựng #784, phát hành ngày 3 tháng 5, 2014)