Phóng Sự
Cộng Đồng
Hội Biệt Động Quân Houston
Mừng Xuân Ất Mùi
Phóng viên Xây Dựng
(Tạp Chí Xây Dựng
– Năm thứ 32 – Số 805 – Phát hành ngày 21-2-2015)
C̣n 10 ngày nữa mới
Tết, nhưng hương Xuân đă bắt đầu
ươm mầm trên cành cây ngọn cỏ với những
buổi sáng thành phố
Chiều Chủ Nhật
8 tháng 2, trên đại lộ Bellaire tấp nập, có thêm
hàng đoàn chiếc xe nối đuôi nhau
vào băi đậu của đại tửu lầu Ocean
Palace. Trên xe, thấp thoáng những chiếc mũ bê-rê màu
nâu, đội nghiêng trên những khuôn mặt sạm nắng
gió chiến trường, mà thời gian dù có chất chồng
bao nhiêu năm đi nữa, cũng không làm phai mờ cái “chất”, cái “màu” rất “Lính”
của một binh chủng nổi danh của Quân lực Việt
Nam Cộng Ḥa. Đó là gia đ́nh Biệt Động
Quân.
Đây
là tên gọi của một binh chủng đă đổ rất
nhiều xương máu trong cuộc chiến tranh Quốc Cộng
kể từ khi được thành lập (năm 1960) với
51 tiểu đoàn. Địa danh nào mà không có gót giầy của
người lính Mũ Nâu. Trên vai áo của anh, có in h́nh con Cọp
nhe nanh là huy hiệu của gia đ́nh Biệt Động
Quân. Từ các vùng cao nguyên mịt mù sương cho đến
vùng đồng bằng sông Cửu, h́nh ảnh người
lính đầu đội cái nón sắt vẽ h́nh con Báo
đen với ngôi sao trắng, đă dẫm nát giầy saut
qua các địa danh của mọi miền đất
nước: Quảng Trị, Đakto, Ben Het, Khe Sanh, Dak Pek,
căn cứ Lệ Khánh, tử thủ Tống Lê Chân, giải
vây An Lộc, rồi đến Bạc Liêu, Cà Mau, thậm
chí đến thủ đô Saigon-Chợ Lớn trong trận
Mậu Thân 1968....Trên cao nguyên đầy sương mù, hay ở
địa đầu hoả tuyến, từ biên giới Hạ
Lào cho đến Campuchia, rồi đến các vùng rừng
núi śnh lầy của vùng 3, vùng 4, đều có máu
xương của người lính Biệt Động Quân
tắm đẫm trên từng tấc đất quê
hương.
Nếu ai đă từng
đọc các bài thơ của người lính Biệt
Động Quân (Lê Nguyên Ngữ với Xuân Quanh Đồi
Biên Giới), tả cảnh trấn gĩữ biên pḥng,
cô đơn trùng điệp mà xanh lá rừng, chắc không
thể nào quên những hy sinh mà các anh đă dâng cho đất
mẹ.
Bài thơ khá dài, xin
ghi lại vài câu:
......
Ở đây lâu riết
ta thành Thượng
(Giống Thượng
lai căng chẳng thích rừng)
(Giống Thượng
bỏ gùi, mang súng ống)
Xuân về nhớ gốc,
nhớ bâng khuâng
.....
Buổi sáng mùa Xuân tồi
diện mạo
Râu cầm như thể
ḿn ba-râu
Lính thú biên
cương buồn rạc-gáo
Xuân đến trong
ta quá đổi sầu
Xuân đến áp
lưng sườn đá dựng
Nh́n rừng vây núi,
núi vây mây
Chẳng biết
phương nào, phương cố quận
Phương nào cũng
thấy khói mây bay
......
Ở đây nhớ
Tết theo chiều Bắc
Nh́n lá rừng thay,
buồn nôn nao
Ở đây khói lửa
vàng đôi mắt
Nắng đổ
hào quang núi
cao
.......
Một lũ cô hồn nương đất Trích
(1)
Đêm Xuân lếch
thếch giữa rừng hoang
Rầm ŕ rượt
đuổi ngàn truông lá
Dậy chốn rừng
thiêng chuyện chiến trường
Ta thuở lưu
đồn trên đất giặc
Xuân về thêm tủi
phận tha phương
Trường Sơn
xuân quạnh, đồn biên trấn
Uống rượu
say nhừ vọng cố hương...
Ở đây nói tết
nghe buồn lắm
Gạo hẩm, cá
khô, nước suối rừng
Chiều xuân một
lũ quanh nồi sắt
Cơm cháy chia nhau buồn
rưng rưng
(1) đất Trích là vùng lưu đầy
***
Ngược ḍng thời
gian giữa khi chiến cuộc ngày càng khốc liệt, lệnh
tổng động viên ban hành, tin ai tín, phân ưu đầy
trên nhật báo song song với những trận đánh ghi
danh quân sử, dân hậu phương bắt đầu
quen tên người lính Mũ Nâu. Các đặc san quân đội
lúc ấy được em gái hậu phương t́m đọc,
v́ thời gian nầy, cô nào cũng là em, là người t́nh
của lính, không Mũ Đỏ, th́ Mũ Nâu,v́ chiến sự
ngày một gia tăng. Ḷng các cô xôn xao khi đọc tin vui lẫn
tin buồn trên cột báo: nào là tiểu đoàn 42, được
tuyên dương 7 lần Anh Dũng Bội Tinh với ngành
Dương Liễu, Tiểu đoàn 44 được tuyên
thưởng sáu lần Anh Dũng Bội Tinh, rồi đến
Tiểu đoàn 43 cũng nhận các huy chương cao quí
này. Thật sự, biết bao xương máu của người
lính thuộc nhiều trung đội, đại đội,
đă đổ xuống chiến trường để
các tiểu đoàn Biệt Động Quân được Bộ
Tổng Tham Mưu ban tặng các huy chương cao quư:
Tử sĩ đời nay không có mộ
Hồn thiêng vất
vưởng đến muôn đời
Nương bóng rừng
xanh chờ tế độ
Đêm Xuân d́u dặt
lũ ma trơi..
Ngày đó các em gái hậu
phương thường làm thơ đăng báo, ca tụng
chiến sĩ tiền đồn như nhà thơ Lệ
Khánh, nhà thơ Lư Thụy Ư...
Em trách anh sao gửi
thư chậm trễ
Em đợi hoài sẽ giận cho mà xem
-Thư không viết
bao giờ anh muốn thế
Hành quân hoài đấy
chứ - Lính mà em!
Hoặc:
Anh kể chuyện
hành quân và gối súng
Trăng trên đầu
không đủ viết thư đâu
-Thư viết cho
em nét mờ - chữ vụng
Hăy hiểu giùm anh
nhé – Lính mà em!
Ghét anh ghê chỉ tài
bịên hộ
Làm người ta
càng nhớ thương nhiều
Em xa lánh những
ngày vui trên phố
Để nhớ
người hay nói – Lính mà em!
Bài
thơ này đă được nhạc sĩ Y Vân (?) phổ
nhạc với tựa đề “Lính Mà Em”.
Thương sao cho
một thế hệ tuổi trẻ VN, v́ vậy mà đất
nước chúng ta trong thập niên này, có quá nhiều thi
văn nhạc sĩ..
* * *
Houston chiều Chủ
nhật ngày 8 tháng 2, tiệc vui Xuân của gia đ́nh Biệt
Động Quân Houston Texas với trưởng ban tổ chức
Đặng Hưng Vượng, đă bắt đầu
lúc 7 giờ chiều.
Dưới
sự điều động của Mũ Nâu Nguyễn Ngọc
Khoan (Khoá 22 Trường Vơ Bị QGVN), chương tŕnh khai
mạc với nghi thức chào cờ Mỹ Việt.
Các cựu quân nhân Mũ
Nâu dàn hàng ngang trên sân khấu, cất cao khúc nhạc quân
hành, như khi các anh c̣n trong quân trường, hoặc trong
các khoá huấn luyện mang tên “Rừng Núi Śnh Lầy”
ở Dục Mỹ (Nha Trang).
Những khuôn mặt
trai trẻ năm xưa hôm nay đầy dấu ấn thời
gian, đôi mắt có chút đăm chiêu, tóc và râu lấm tấm
bạc, xếp hàng lên máy vi âm, đồng
cất cao giọng:
Ta Biệt Động Quân nung rèn chí trai
Khí phách hiên ngang dịêt
thù xây tương lai
V́ màu áo thắm tô sắc
cờ
Biệt Động
Quân quốc dân mong chờ
Ta Biệt Động
Quân danh lừng bốn phương
Đem máu
xương ta bảo vệ quê hương
Dù hiểm nguy khó
khăn không sờn
Một ngày mai
tươi sáng đẹp hơn
Biệt Động
Quân – Sát
Biệt Động
Quân –Sát
Quyết bảo vệ
chính nghĩa nước
Biệt Động
Quân – Sát
Chúng ta là những
người thế hệ ngày mai
Biệt Động
Quân – Sát
Quyết hy sinh
xương máu giữ non sông nhà
Biệt Động
Quân - Sát
Chúng ta là những
người viết thiên hùng ca.
Khoảng
ba trăm người, bao gồm quan khách
và thân nhân của gia đ́nh Biệt Động Quân, ngồi
lắng nghe bài hát và nh́n ngắm người lính năm
xưa - giờ đă già - nhưng hồn lính c̣n
vương trên giọng hát, khuôn mặt.
“Biệt
Động Quân v́ dân quyết chiến”. Khẩu hiệu nằm
ḷng của gia đ́nh Mũ Nâu đă chiếm một chỗ
đứng trong ḷng dân, với tên tuổi của nhiều
vị anh hùng quân đội như :
-Đại tá Hồ
Ngọc Cẩn và
tướng Trần văn Hai đă anh dũng hy
sinh sau tháng 4 đen.
-Thiếu Tá Lưu
Trọng Kiệt, Tiểu Đoàn Trưởng tiểu
đoàn 42 anh dũng hy sinh tại chiến trường
Chương Thiện trong cuộc hành quân Dân Chí 135.
-Thiếu Tá Trần
Đ́nh Tự năm 1975 nhất quyết không kéo cờ
hàng, ông chiến đấu đến khi hết đạn,
đă bị VC đem ra cột cờ mổ bụng, hạ
sát.
-Nổi danh trong
quân đội, có BĐQ Lê văn Ngôn tử thủ Tống
Lê Chân. Sau trận đánh này, ông lên lon Trung Tá khi vừa 27 tuổi.
Nguyễn văn Ngôn là cựu sinh viên sĩ
quan trường Vơ Bị QGVN, khóa 21. Sau năm 1975,
cùng với thân phận điêu linh của đất nước,
người lính này đă nằm xuống tại trại tù
CS (Yên Bái) năm 1977 và c̣n biết bao người lính BĐQ
gửi thân ở vùng tam biên, ở biên giới Hạ Lào, ở
Campuchia, trong vùng kinh rạch miền Tây trong các cuộc hành
quân...
***
Nếu binh chủng
Nhảy Dù sau khi tŕnh diện lúc tan hàng, hô to chữ “Cố
Gắng” th́ chữ “Sát” gắn liền trên môi chiến sĩ Mũ Nâu.
Bốn chữ “Biệt
Động Quân – Sát” đă diễn tả rơ ràng công tác của
anh: ngày đêm dăi dầu sương gió, săn t́m quân địch
hoặc nằm chờ địch tại các tiền đồn
biên giới Việt – Kampuchia, gĩư an
b́nh cho một hậu phương.
Hăy lắng nghe lời
tâm sự của Biệt Động Quân Vương Mộng
Long:
Ta là lính biên pḥng, nên
quanh năm trong rừng.
Ta là Biệt Động
Quân nên quanh năm nhớ người hậu phương.
Chiều cuối
Đông chờ những chuyến trực thăng
Chở những cánh
thư, chở đầy thương,
đầy nhớ
Ta muốn quỳ
bên chân Chúa
Đêm an b́nh không tiếng đạn bom rơi
và người lính này
xót xa cho vợ trẻ ở quê nhà:
Thương cho em,
canh thâu chờ đợi
Một vừng
trăng, soi gối chiếc ngậm ngùi
...........
(Trích trong: Noel và
Pleime Nỗi Nhớ)
***
Hiện diện
trong đêm nay có rất nhiều niên trưởng của
gia đ́nh quân đội, như quư ông: Liêu Quang Nghĩa (nguyên
chỉ huy trưởng BĐQ vùng 4), Vương văn Trổ
(Ngũ Hổ Miền Tây) Trương Như Phùng, Trần Khắc Đản, Hà Kỳ
Danh, Trần Quốc Văn….. không kể các thành viên của
Hội cựu SVSQ Thủ Đức, Hội Vơ Bị
Đà Lạt, Hội Thiếu Sinh Quân, gia đ́nh Biệt
Kích 81 Lực Lượng Đặc Biệt, Thủy Quân Lục
Chiến, Nhảy Dù, Hải Quân... Các Hội
Trưởng đều có mặt. Khách danh dự
được mời có Dân Biểu Tiểu bang TX Hubert Vơ,
Nghị viên đơn vị F Richard Nguyễn và thân phụ,
đương kim Chủ tịch Cộng đồng NVQG
Houston LS Phan Quốc Cường…
Sau
nghi thức khai mạc, cựu Đại tá Liêu Quang Nghĩa
chủ tọa sự bàn giao giữa tân và cựu hội
trưởng. BĐQ Giang văn Xẻn trao cờ
binh chủng cho tân Hội trưởng là BĐQ Đặng
Hưng Vượng, sau đó ông vắn tắt chúc mừng
tân hội trưởng và chúc tết mọi người.
Cũng như
BĐQ Giang văn Xẻn, BĐQ Đặng Hưng Vượng
là những khuôn mặt quen thuộc trong sinh hoạt quân
đội. Hai ông đều đến
Hôm nay,
có sự tham dự của hai vị dân cử. Ông
Dân biểu Hubert Vơ vừa đắc cử nhiệm kỳ
thứ và Nghị viên Richard Nguyễn. Trong
dịp này sau lời phát biểu, chúc Tết cả hai ông,
đă tặng bảng vinh danh Hội Biệt Động
Quân Houston. Cũng có phần phát biểu
của Chủ tịch Cộng Đồng NVQG – LS Phan Quốc
Cường.
Với giá vé ba
mươi đô la, khách tham dự dùng cơm tối, xem
văn nghệ với nhiều ca nghệ sĩ, đa số
là vợ, con, em của Lính tŕnh diễn (one man band). Các
bà hăng say ca hát, đơn ca, tam ca, c̣n có thêm vũ điệu
dân ca .. làm cuộc vui
thêm rộn ràng. Đêm nay, các nhạc phẩm
nói về đời lính, t́nh lính, đều được
các anh chị em tận dụng, giúp khách tham dự nhớ về
với bao kỷ niệm của một thời chinh chiến
ngày xưa.
Trong hội
trường của chương tŕnh mừng Xuân, toàn là
lính và người yêu của Lính. Những phụ nữ
đă một đời tận tụy bên chồng, chấp
nhận sự thiếu thốn, cơ cực và số phận
rủi may của anh, như một định mệnh an bày.
Trong tiệc đón
Xuân, có nhiều vị thân hữu kư chi phiếu yểm trợ
gia đ́nh BĐQ có ngân khoản trang trải cho buổi tổ
chức.
Những người lính già đă
có một đêm cuối tuần vui xuân trong t́nh Huynh Đệ
Chi Binh, bởi v́ tuổi hạc đă cao, giây phút nào c̣n
cơ hội gặp gỡ anh em là điều đáng quí,
như lời diễn tả của nhà thơ Dương
Thượng Trúc trong bài “Cọp Cô Đơn” khi t́nh cờ gặp bạn
trong một đại hội:
Thế sự biển
dâu với bao điều hệ lụy
C̣n
thấy được nhau là mừng lắm phải không
mày?
Ôi, cảm động
làm sao hai tiếng “ông .. thầy”
..........
Đời có xá chi,
điều thua được
Bởi ai đem
thành bại luận anh hùng
Đánh mất quê
hương là nỗi đau chung
Nhưng quyết giữ
niềm tự hào màu cờ sắc áo!
Giữ một rừng
bê-rê rộn ràng đông đảo
Chiếc Mũ Nâu thật
kiêu hănh, lẻ loi.
Chương
tŕnh chấm dứt lúc 10 giờ đêm sau phần dạ vũ.
Sau 40
năm viễn xứ, các người lính năm xưa giờ
đă già, nên trong hàng quan khách đă thiếu vắng nhiều
khuôn mặt. Khi chia tay, ai nấy đều
bùi ngùi, không dám hẹn năm sau, v́ sức khỏe của mỗi
người đă xuống thấp, ngược với tuổi
đời.
Trời
đă về khuya, sương mù giăng giăng trên các ngọn
đèn đường. Nàng xuân đang lấp ló bước
vào thành phố./.
Phóng
viên Xây Dựng