Sinh Hoạt Cộng Đồng:

ĐỒNG HƯƠNG VĨNH B̀NH

KỶ NIỆM 40 NĂM HỘI NGỘ

Phóng Viên Xây Dựng

(Tạp Chí Xây Dựng - Năm Thứ 32 – số 823- Phát Hành ngày 31-10-2015 tại HoustonTexas)

Sau 40 năm lưu lạc xứ người, ước mong được gặp bạn cũ, thầy xưa, trở nên là một nhu cầu thiết yếu trong lănh vực tinh thần, v́ vậy mà rất nhiều hội Đồng Hương đă được thành lập ở hải ngọai. Từ năm ba chục người lúc ban đầu, lần hồi, sĩ số hội viên tăng lên năm, ba trăm người như hội Đồng Hương Thái B́nh, Hội Cố Đô Huế, Hội Sóc Trăng-Bạc Liêu-Cà Mau... Sau khi thành lập, Hội tổ chức picnic mùa Hè, hội Xuân và có sự tương thân tương ái trong dịp tang ma, cưới hỏi, tạo t́nh cảm thân thương gắn bó giữa các hội viên. Những ngày Hè hoặc đón chào Xuân mới, các sinh hoạt này làm cho cộng đồng Việt tị nạn tại các thành phố thêm phồn thịnh.

Houston là một thành phố lớn đứng hàng thứ 4 của Hoa Kỳ, có số đồng hương tị nạn, đông đảo, chỉ thua có hai vùng Nam, Bắc Cali. V́ thế mà số hội đoàn cũng tăng theo. Do vậy mà trong các dịp đại lễ, người ta thấy Houston luôn được chọn làm điểm hội tụ (reunion) cho các cánh chim xa bầy, lẻ bạn t́m về, nhắc chuyện ngày xưa của một thời tuổi dại. Tại sao? Bởi v́ chỉ ở Houston, mới có nhà hàng Á Châu phục vụ cơm trưa, cơm chiều cho một ngàn thực khách (Kim Sơn, Phoenix Seafood). Và, cũng chỉ ở đây, mới có vũ trường (Baby Club), với sức chứa một ngàn khán giả để đón chào đêm New Year Eve thu hút hàng chục ca sĩ tài danh tŕnh diễn.

                                                 ***

Tháng 9 với cái nóng thiêu người đi qua, tháng 10 vừa đến, mang không khí rất ư lăng mạn. Houston đang vào mùa Thu, trên đường có lá vàng rơi, trong không gian có gió heo may thổi qua. Tất cả h́nh ảnh này, đă tạo ra một thời tiết rất tuyệt vời cho hơn 400 cánh chim đă bay về trong chiều Thứ Bảy, 17 tháng 10, 2015, hội tụ tại hội trường Chateau de L’amour, 3330 Diary Ashford, Housotn TX 77082.

Đây là dịp gặp gỡ đầu tiên của cư dân tỉnh Trà Vinh tức Vĩnh B́nh, sau hơn 40 năm lưu lạc.

Sẽ có người hỏi địa danh này ở đâu, trong 3 miền Nam Trung Bắc của Việt Nam, xin vắn tắt đôi điều, để đọc giả biết qua về một tỉnh lỵ trù phú của miền Tây nước Việt.

Vĩnh B́nh trước đây c̣n gọi là Trà Vinh, xuất âm theo tiếng Khmer, có ư nghĩa là tượng Phật bằng đá ở trong Ao theo truyền thuyết xưa. Đây là một tỉnh lỵ ven biển của đồng bằng sông Cửu Long, cách thủ đô Saigon khoảng 200 cây số, về hướng Tây. Vùng đất này, bao bọc bởi sông Tiền và sông Hậu, với hai cửa Cung Hầu và Định An, có khí hậu ôn hoà, ít khi bị mưa lũ, giao thông đường biển thuận tiện, với 65 km bờ biển. Vĩnh B́nh có nhiều chùa Miên với nền văn hoá ẩm thực dân gian rất phong phú. Nhắc đến Trà Vinh tức Vĩnh B́nh là nhớ đến cốm dẹp, mắm kho, bún nước lèo, chuột đồng kh́a nước dừa, bánh ống v.v. là những món ăn đặc thù, khiến kẻ xa quê luôn chạnh ḷng khi nhớ đến

                    ***

Chương tŕnh “Hội Ngộ Vĩnh B́nh 40 Năm” đă được thai nghén gần tṛn một năm, do ông Kim Hữu Phương (Dallas) cùng một số thân hữu tổ chức, với sự góp tay lo phần văn nghệ, ẩm thực của người Vĩnh B́nh cư ngụ tại Houston như bà Kim Sa và bà La Minh Hạnh, em gái chủ nhân nhà hàng Kim Sơn). Ban đầu BTC chỉ  hy vọng qui tụ khoảng 200 người. Nhưng sau khi phát động, th́ thu hút quá đông cư dân Vĩnh B́nh từ khắp 52 tiểu bang (357 người đă t́m về), không kể các đồng hương đến từ Âu Châu, Canada, Úc Châu (22 người), Hoà Lan, kể cả... Việt Nam (20 người).

40 năm không gặp, khi mà thầy, cô, bạn hữu ...đều đến tuổi cao niên, gần đất, xa trời, cho nên khi vừa nghe có một tiếng chim cất lên, th́ họ vội vàng đáp ứng, qua hệ thống internet toàn cầu. Do vậy, có hơn 400 người đă ghi danh, đóng tiền ($70 đô la/khẩu phần) để được gặp nhau tại hội trường Chateau de L’amour. (Hội Trường có hai tầng, rất đẹp, tọa lạc trong một khu phố thanh lịch, cách nhà hàng Kim Sơn Bellaire không xa, hơn 1 năm nay do Ban Giám Đốc hệ thống nhà hàng Kim Sơn quản lư, giúp cho các hội đoàn tổ chức tiệc liên hoan, họp mặt trong các dịp đại lễ..)

Dịp này, cơm tối nhiều món rất ngon do bà La Minh Hành điều hợp (nhà hàng Kim Sơn phục vụ): (Súp Bong Bóng Cá Thịt Cua, Gỏi Vịt Quay, Chạo tôm cuốn măng, Chim cúc xôi phồng, Tam Mộc Giao Duyên, Ḅ Ripeye sốt nấm, Cơm chiên tôm hùm, chè khoai môn). Văn nghệ do đồng hương Kim Sa và đồng hương Đặng Minh Hùng phụ trách. Trên mỗi bàn có rượu Đỏ, rượu Trắng, để câu chuyện thêm rôm rả, v́ ông bà xưa có câu “rượu vô lời ra”, nhưng thật sự, nó sẽ làm món ăn thêm ngon miệng.

Trong lời chào mừng lúc khai mạc (7 giờ tối), MC Đặng Minh Hùng cũng như  TBTC Kim Hữu Phương không quên cám ơn từng cá nhân đồng hương:

-đă giúp đỡ cho BTC thật nhiệt t́nh, trong ngày Hội tụ 40 Năm Vĩnh B́nh.

-các thầy, cô không quản ngại đường xa, tuổi hạc về tham dự.

-các bạn chung trường, chung lớp từ khắp nơi bay về.

-và xin cử tọa tha thứ sơ suất trong buổi tổ chức v́ đồng hương đến quá đông, nên việc tiếp tân, xếp chỗ ngồi không được như ư.

Thật vậy, từ 6 giờ chiều, khu vực hội trường vô cùng náo nhiệt. Trên lầu có tiệc cưới. Dưới lầu là sinh hoạt của Hội Vĩnh B́nh..cho nên từ băi đậu xe cho đến công viên, tấp nập khách ra vào.

Ban Tiếp Tân đă làm việc khá vất vả, hướng dẫn khách vào chỗ. Mỗi bàn 12 người mà trong hội trường th́ chật ních! Khoảng 70 khách chờ giờ cuối, đến mua vé tại nhà hàng đă phải ra về. Xướng ngôn viên (Đặng Minh Hùng) hết lời xin lỗi..

Trong hội trường, tiếng cười, nói rộn ràng. Anh anh, tôi tôi, mày mày, tao tao...Thưa thầy, thưa cô ...làm không khí tươi vui như ngày Tết.

Ngoài số học tṛ của các trường bán công ngày xưa tại Vĩnh B́nh, trong ngày vui hội tụ này có các thầy cô về tham dự: Lữ Quang Đê, Hùynh Công Ẩn, Lai thị Huấn, Vơ thị Thanh Châuj, Huỳnh thị Cẩm. Có cựu Đại tá Tỉnh Trưởng Rạch Giá, ông Huỳnh Chính.

Trong phần phát biểu của thầy Lữ Quang Đê, ông cho biết, rất xúc động khi được gặp lại các học tṛ cũ sau 50 năm. Có người ông c̣n nhớ tên như Ngọc Rạng ở Ḥa Lan (hôm nay có mặt) và La Minh Hạnh ở Houston; có người ông không nh́n ra v́ dấu ấn của thời gian. Ông hoan nghinh sự tổ chức tuyệt vời này để giúp thầy tṛ có cơ hội tái ngộ và mong ước được tham dự lần thứ 2...

7 giờ 15: Có nhiều người học tṛ thuộc nhiều trường lên phát biểu, nam cũng như nữ. Kẻ th́ hồn nhiên, người th́ giản dị, chất phác, tuy nhiên phóng viên chúng tôi ghi nhận lời tâm t́nh rất chi tiết của một người là rễ cũa tỉnh Vĩnh B́nh.

Bài phát biểu của ông Lê văn Thao rất xúc tích, gom đủ h́nh ảnh nhân văn, phong cảnh.. lẽ ông là một viên chức Hành chánh nên có dịp gần gủi, vui buồn cùng cư dân của tỉnh.

Chúng tôi xin ghi lại những phần chính của bài phát biểu, để giúp cho đọc giả Xây Dựng có cái nh́n trung thực về một địa danh của một tỉnh ở miền Tây, trong một thời thái b́nh, mà các anh chị học tṛ sinh cư ở đây, các thầy cô đă từng dạy ở các trường... đang quay quắt nhớ thương. Bây giờ ai nấy tuổi hạc đă cao, chắc chắn nhớ đến Vĩnh B́nh rất nhiều, v́ đă có quá nhiều kỹ niệm của tuổi thanh xuân: lúc th́ rất buồn (thi rớt), lúc th́ thật vui (lấy vợ, lấy chồng cùng tỉnh) và hắt hiu buồn v́ hoàn cảnh mà phải rời xa..

                   ***

Bài Phát Biểu của chú Rể (dân Cà Mau) lấy vợ là người tỉnh Trà Vinh tức Vĩnh B́nh:  

Tôi là Lê văn Thao, hiện ở tiểu bang Arkansas, thành phố Fort Smith.

Hôm nay, tôi rất hân hạnh được BTC dành cho đôi phút, để bày tỏ cảm tưởng về đêm “Vĩnh B́nh 40 Năm Hội Ngộ”. Thật ra, tôi không phải là dân Trà Vinh, mà là rễ Trà Vinh. Năm 1968, sau Tết Mậu Thân, tôi được chuyển về làm việc ở Vĩnh B́nh. Nơi đây, tôi gặp vợ tôi là Nguyễn thị Ân, lúc ấy là nữ sinh Trung Học Công Lập Vĩnh B́nh. Sau 3 năm quen biết, chúng tôi đi đến hôn nhân.  Thật đúng với câu “Vĩnh B́nh đi dễ khó về. Trai đi có vợ, gái về có con”.

Năm 1971, vợ tôi ra trường Đại Học Sư Phạm Cần Thơ, chúng tôi được bổ nhiệm về làm việc ở Rạch Giá, cho đến ngày mất nước 30 tháng 4, 1975. Chúng tôi phải bỏ xứ ra đi.

Trong 3 năm làm việc ở Trà Vinh tức Vĩnh B́nh (1968-1971), tôi đă đi thanh tra hầu hết 7 quận, 52 xă, 355 ấp ..cho nên địa thế, dân t́nh ở đây tôi đều biết rơ, c̣n hơn ở quê nhà Cà Mau của tôi.  Tôi rất thương mến người Trà Vinh, coi như trong gia đ́nh và hết ḷng giúp đỡ trong khả năng của ḿnh, v́ dân Trà Vinh thật thà, chất phát, hiền từ, rất dễ thương.

Tôi c̣n nhớ có một bảng đề, dựng ở gần bót, đầu cầu Long B́nh như vầy:

“Biển Ba Động nước xanh cát trắng

Ao Bà Om thắng cảnh miền Tây

Xin mời du khách về đây.

Viếng qua th́ rơ, chốn này thần tiên”.

Thật đúng thế, Trà Vinh là nơi danh lam, thắng cảnh, nổi tiếng có Ao Bà Om, là nơi hẹn ḥ lư tưởng. Biển Ba Động là nơi tắm nắng sạch sẽ, thích hợp cho mọi gia đ́nh trong kỳ nghỉ hè. Ngoài ra, ở thị xă c̣n có đường hàng me rợp bóng mát, có chùa Ông Mẹt, chùa Long Khánh, chùa Tịnh Độ, chùa Cao Đài, nhà thờ Công Giáo, nhà thờ Tin Lành, có xóm Kho Dầu, Đầu Bờ, Tri Tân, Phú De...Có những con đường số 1, số 2. Có trường tiểu học Phú Vinh. Có các trường Trung Học Vĩnh B́nh, Trần Trung Tiên, Minh Trí, Bồ Đề, Thánh Gioan..

Bệnh viện Vĩnh B́nh nổi tiếng toàn quốc, đến cả thế giới, nhờ sự can đảm của BS Linh, giải phẫu qua bức tường bao cất để cứu sống 1 người bị súng B-40 (?) bắn mà viên đạn chưa nổ, c̣n nằm trên lưng.

Xa Vĩnh B́nh hơn 40 năm, ḷng tôi lúc nào cũng nhớ về miền đất ấy, nơi c̣n thân nhân bên vợ và bạn bè cùng làm việc thủa thanh xuân. Nơi đây đă ghi vào ḷng tôi biết bao kỷ niệm.

Mỗi khi đi du lịch Âu Châu, Canada hoặc ngay tại Mỹ, hễ gặp một người nào tóc đen, da vàng, chúng tôi thường lân la làm quen, hỏi xem có phải là người VN không? Nếu họ nói phải, th́ chúng tôi hỏi tiếp, có phải là dân Trà Vinh không? Nhất là đến các khu thương mại VN, tiệm nào có tên Vĩnh B́nh hoặc Trà Vinh, th́ thế nào chúng tôi cũng vào ăn, chọn những món ăn đặc sản quê nhà như: Bún Nước Lèo nấu mắm Ḅ Hóc với cá kèo, hoặc Bánh Mặn, Bánh Vá, Bánh Lọt v.v..

Thời gian 40 năm xa quê hương rất dài. May mắn thay kỳ này BTC có sáng kiến Hội Ngộ .....

...........v.v..............

                   ***

Chương tŕnh 40 Năm Hội Ngộ Vĩnh B́nh chấm dứt sau phần cơm tối và văn nghệ. Nhưng, thật ra đa sống đông cứ măi lo tṛ chuyện. Có người gặp lại bạn chung trường, kéo nhau ra hành lang để hút thuốc, thoải mái gọi mày tao..nhất là các bà, th́ ôi thôi chuyện mỗi lúc thêm dài, nhắc cho nhau thật nhiều chi tiết. Nhất quỷ nh́ ma, thứ ba học tṛ. Cuộc đời học sinh của một thời hoa mộng có biết bao kỷ niệm, vui buồn, đắng cay, đau khổ... nhất là khoảng thời gian này, cuộc chiến Quốc Cộng bao trùm đất nước, tỉnh Vĩnh B́nh cũng hứng chịu sự tang tóc của chiến tranh.

Bốn mươi năm dài tao ngộ, nói làm sao cho hết, cho đủ..nhất là sự bâng khuâng khi nhớ những người đă nằm xuống.

Nửa khuya, mọi người lưu luyến, bịn rịn chia tay, hẹn gặp nhau năm tới... Những chiếc xe chậm chạp rời băi đậu trong bóng đêm bao trùm thành phố, mang hơi lạnh nhè nhẹ của mùa Thu đang về.

PHÓNG VIÊN XÂY DỰNG