Sinh
Hoạt Hội Đoàn:
Hội Cựu SVSQ Trường
Vơ Bị QGVN
Mừng Xuân Đinh Dậu
Phóng viên Xây Dựng
(Tạp Chí Xây Dựng – Năm Thứ 34 –
Số 857 – Phát hành ngày 18-2-2017 tại
Sau hơn 40 năm
định cư ở xứ người, thành phố
Tháng
2, 2017. Tết âm lịch vừa đi qua,
nhưng
Song song với các
hội Đồng Hương (Quang Trung, B́nh Thụân) và
chuẩn bị khá chu đáo là tiệc
Mừng Xuân của Hội cựu SVSQ Trường Vơ
Bị Quốc Gia VN (TVBQGVN) mà nhiều người hay
gọi vắn tắt là Hội Vơ Bị Đà Lạt.
Đà
Lạt là tên gọi của một thành phố nhỏ,
nằm cách thủ đô Saigon 302 Km, với khí hậu
miền cao nguyên quanh năm sương mù, là nơi tọa
lạc của Trường Vơ Bị QGVN. Tại đây, quân
trường Đà Lạt đă thu
nhận những thanh niên có kiến thức, t́nh nguyện
gia nhập, để đào tạo họ trở thành
người lính văn vơ song toàn. Trong thời gian thụ
huấn từ 2 năm hoặc 4 năm tùy theo
t́nh h́nh chiến sự, các thanh niên này được
huấn luyện Quân Sự song song với Văn Hoá,
để khi tốt nghiệp họ trở thành những
cấp chỉ huy đa năng, đa hiệu. Do vậy mà
trường Vơ Bị Quốc Gia VN được ví
như Quân Trường West Point của Quân lực Hoa
Kỳ.
* * *
Với giá biểu
35 đô la một khẩu phần với văn nghệ
phụ diễn, trên 300 cựu SVSQ và quan khách đă đáp
lời mời của hội Cựu SVSQ/Trường Vơ Bị
QGVN Houston và Vùng Phụ Cận, tham dự tiệc mừng
Xuân, vào 11 giờ trưa Chủ Nhật, ngày 12 tháng 2 năm
2017 tại nhà hàng Chateau de L’amour. Chi nhánh này
nằm trong hệ thống đại tửu lầu Kim
Sơn, toạ lạc trên đường Diary Ashford vùng Tây
Cũng như
những năm trước, Buổi Hội Ngộ
Mừng Xuân năm 2017 đă nổi bật lên nhờ các
cựu Sinh viên Sĩ Quan mặc trang phục “Dạo
Phố Mùa Đông” mà mấy ông quen gọi là Jaspé. H́nh
ảnh oai hùng của những chàng sinh viên Vơ Bị sáng lên
với bao kỷ niệm trong tâm tư các phu nhân, gợi
nhớ những hẹn ḥ xôn xao, nhớ nhung của
thời thiếu nữ:
Trời
Đà Lạt hôm nay nhiều aó chiến.
Áo chiến mùa
Đông pha màu Đỏ Alpha
Em nhớ anh, nên
nước mắt nhạt nḥa..
(thơ
Lệ Khánh)
Hoặc:
Bây giờ trời
vào Thu
Nên em buồn
thương nhớ
Đà Lạt sáng
sương mù
Mimosa vàng nở..
(Thơ Lệ
Khánh)
Thắm thoát đă
quá nửa đời người, tay em
vẫn kết chặt tay anh, các phu nhân trong gia đ́nh Vơ
Bị Đà Lạt, đă nổi trôi theo vận
nước. Các chị đă kiên cường chống
chọi với bao nỗi đắng cay, muộn phiền
của đời sống, nhất là sau ngày CS cưỡng
chiếm miền
Thật
t́nh em rất yêu anh.
Thủy chung qua mấy khúc quanh cuộc đời
(thơ
Lư Thụy Ư)...
Hôm nay, các nội
tướng gia đ́nh Vơ Bị trong BanTiếp Tân mặc áo
dài xanh màu mạ non, thướt tha, xinh đẹp bên
chồng với nụ cười hạnh phúc:
Dây leo
quấn quít thân tùng.
Gội sương
tắm nắng từ thung lũng hồng
(thơ
Lư Thụy Ư)
Ban Tiếp Tân làm
việc rất đắc lực, có sự hướng
dẫn của phu nhân Hội Trưởng, đưa khách yên
vị. Ngoài kia khi nắng lên cao, th́ trong
hội trường đă chan hoà màu sắc của
nhiều quân binh chủng bạn với mũ Đỏ,
mũ Xanh, mũ Nâu. Các ông có dịp gặp gỡ hàn huyên
chuyện buồn vui thuở trước, của một
thời đất nước điêu linh:
Cuộc đời
người lính chiến
Sáng đến vùng
Khe Sanh
Chiều về sông
Thạch Hăn
Luân chuyển như
sao băng
(thơ
Đỗ Quí Toàn)
nhắc nhở
những đồng ngũ đă oanh liệt hy sinh hoặc
đang sống đời thương tật ở quê nhà:
Khi người lính tay không c̣n vũ khí.
Th́ em ơi, lịch
sử đă sang trang
(thơ Hoàng Đ́nh
Buổi tiệc
mừng Xuân của gia đ́nh Hội Vơ Bị Đà Lạt
có sự hiện diện đông đảo của quan
khách, thân hữu và các đại diện hội đoàn cựu
Quân Nhân VNCH như: Hội Thủ Đức, Không Quân, Gia
Đ́nh Mũ Đỏ, Hội TQLC, Hội Biệt
Động Quân, Hội Thiếu Sinh Quân, Biệt Cách 81 &
Lực Lượng Đặc Biệt... không kể các
cựu sinh viên sĩ quan nhiều Khoá ở các vùng lân
cận t́m về.
12 giờ trưa: Dưới
sự điều động của xướng ngôn viên
là cựu SVSQ Nguyễn Ngọc Khoan (khoá 22 ),
chương tŕnh khai mạc với nghi thức chào cờ
Mỹ-Việt. Tất cả cựu SVSQ các Khoá trong quân
phục Jaspé được mời lên sân khấu, đón
toán Quốc Quân Kỳ của nhóm hậu duệ của
Trường Vơ Bị Quốc Gia VN nhịp nhàng tiến vào
hội trưởng. Đây quả là một h́nh ảnh
thật dễ thương của tuổi trẻ hải
ngoại, đă theo chân chú bác, tiếp
tục truyền thống xiển dương lá cờ vàng
và h́nh ảnh những người lính VNCH nơi hải
ngoại.
Sau
nghi thức chào cờ là một phút Mặc Niệm. MC
Nguyễn Ngọc Khoan trong phút giây này cũng không quên
nhắc nhở những hy sinh của các cựu SVSQ của
trường đă ra người thiên cổ.
Chương
tŕnh tiếp diễn với các cựu SVSQ Hội Vơ Bị
đồng ca bài Vơ Bị Hành Khúc. Mặc dù tóc đă
bạc màu “sương khói” và nếp nhăn đă phủ
đầy trên vầng trán, tất cả các cựu SVSQ
trong tiếng nhạc quân hành, trông vẫn c̣n oai vệ và hào
hùng như ngày nào.
“Ta đoàn Sinh Viên Vơ Bị
Việt Nam, đồng hát khúc ca quân hành…”.
Bài hát thật hay,
thật hùng gợi nhớ h́nh ảnh các Niên trưởng,
Niên đệ đă một thời đổ mồ hôi
nơi trường Mẹ của vùng trời Đà Lạt
sương mù, cùng những mối t́nh rất đẹp.
Quang cảnh trong và
ng̣ai cửa vào hội trường được chăm
chút đầy màu sắc và ư nghĩa chào mừng năm
mới, thu hút tia nh́n của quan khách. Rất đông người chụp ảnh kỷ
niệm. Những nụ cười như hoa đào
tươi thắm của các thành viên trong Hội Phụ
Nữ Lâm Viên, khiến cho người ta nhớ đến
bài thơ của thi sĩ Nhất Tuấn vẽ lại
mối t́nh rất thơ mộng, của một cựu
sinh viên sĩ quan Vơ Bị:
Nhớ
8 năm về trước.
Khi
c̣n là sinh viên.
Học
trong trường Vơ Bị.
Nơi
núi rừng cao nguyên.
Dạo ấy em
mười tám
Xinh đẹp
hơn tiên nga
Tóc mây bồng
vương trán
Môi cười
tươi như hoa
C̣n nhớ không ngày
xưa
Đà Lạt
buồn trăng mờ
Gió vàng trên
nước biếc
Chim chiều bay bơ vơ
Chúng ḿnh sát vai nhau
Cùng đếm
từng v́ sao
Rồi
xây bao mộng ước.
Rừng Ái Ân c̣n đó,
Hồ Than Thở c̣n đây.
Thông
im buồn đợi gió.
Mây đồi xa c̣n
bay...
Nhưng hoàn
cảnh nghiệt ngă, thân trai nặng nợ sông núi,
đất nước trong hoàn cảnh chiến tranh, nên:
Cũng vẫn
một khung trời
C̣n nguyên h́nh ảnh
cũ
Em bây giờ xa
rồi
T́m đâu
ngướ viễn xứ
T́nh
nào không dang dở.
Màu
nào mà không phai.
Cho
nên anh không nỡ.
Làm thơ để
trách ai
(Thơ “Nhớ về Đà Lạt”
của Nhất Tuấn)
Như mọi năm,
mỗi lần tổ chức th́ các nội tướng
của các thành viên trong Ban Chấp Hành của Hội
đều có mặt để chia xẻ công việc
với các anh. Có chị ngồi bàn Thủ Quỹ, có
chị lo văn nghệ, góp phần ca, múa, có chị
tiếp tay Ban Tổ Chức lo trong, ngó
ngoài. Khách đă yên vị, chủ tiệc c̣n
tất tả tới lui. Những tà aó dài thướt
tha, nét mặt tươi thắm..
Đây là những người đă một đời
tận tụy bên chồng trong thời binh lửa, nơi
xứ người, chị vẫn gắn bó với anh, hoà
đồng với các hội đoàn bạn..
Làm người
vợ Lính trong thời chiến, là bao gồm sự can
đảm, sự chịu đựng và ḷng hy sinh với
chồng con, v́ trong chiến tranh, chinh phu vẫn luôn
vắng nhà, một tay nàng quán xuyến,
vừa làm cha, vừa làm mẹ, v́:
Lại
một mùa Xuân nữa.
Mấy
mùa xuân đi qua.
Anh
ở đồn biên giới.
Thương về
một khung trời....
...........
Em
biết chăng đời lính.
Nắng
sớm với mưa chiều.
Gió rừng rồi
mưa núi...
Đó
là không kể sự “mất, c̣n” của anh như
một giấc mơ trong lằn tên mũi đạn. V́ “Đời lính
chiến cầm bằng như khói thuốc”:
Ngày anh lên Thiếu
Tá
Với chữ “cố”
đứng đầu
Em trở thành goá
phụ...
Trầm
ḿnh trong vực sâu.
(không nhớ tên
tác giả)
Bởi vậy nhà
thơ Hồ Dzếnh cũng có câu để tôn vinh nét
đẹp tâm hồn ngàn đời của người
phụ nữ Việt
Cô gái Việt nam
ơi
Nếu chữ hy
sinh có ở đời
Tôi muốn nạm
vàng muôn khổ cực
Cho ḷng cô gái VN
tươi..
Những giai nhân một thời
xuân sắc, hôm nay là bà nội, bà ngọai, nhưng vẫn
giữ được dáng dấp mảnh mai, dịu dàng,
mặc dù tóc đă nhiều sợi bạc..
Ngoài phần Tiếp Tân, Ẩm Thực, các chị cũng
có mặt trong các màn hợp ca, hoặc đơn ca
để làm không khí tiệc Xuân thêm vui nhộn.
Người
trưởng ban tổ chức tiệc Xuân năm nay là SVSQ
Vơ Minh Hoà, Khoá 21. Ông có một bài diễn
văn chào mừng quan khách, ngắn gọn.
Hiện diện
trong hàng quan khách năm nay có rất nhiều đại niên
trưởng của trường Mẹ như giáo sư
Văn Hoá Vụ, ông Ưng Hiến, cựu Đại Tá
Không Quân Trần Phước, cựu Đại Tá Từ
Nguyên Quang, cựu Đại Tá Tô văn Kiểm, cựu
Đại Tá Trương Như Phùng, cựu Trung Tá Lê
Hữu Tự, cựu Trung Tá Trương văn Túc v.v..
Ngoài ra c̣n có Dân
Biểu Hubert Vơ. Tháng này là tháng vui Xuân, cho nên ông cũng
chạy... show mệt nghỉ, để đáp tạ t́nh
thương yêu của các hội đoàn quanh vùng.
Truyền
thống văn hoá của ngày Tết thể hiện qua
phần Múa Lân của hội Con Rồng Cháu Tiên. Đặc
biệt năm nay có phần chúc thọ các Cụ (từ
khóa 2 đến khóa 8) như cụ Trần Phước
khóa 2, cụ Tô văn Kiểm khóa 3, cụ Từ Nguyên Quang
khóa 3, cụ Nguyễn Đạt Thịnh khóa 6, cụ
Trương Như Phùng khóa 8, cụ Lê Hữu Tự khóa 8.
Các cháu từ 4 đến 10 tuổi dưới sự
hướng dẫn của cô Thủy Huỳnh, Tổng
Đ̣an Trưởng Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu chúc
Thọ các cụ và nhận tiền ĺ x́.
Dịp này, Hội
vinh danh ông Tô văn Kiểm (Khóa 3) và ông Nguyễn Tri Phúc
(Khóa 21) về sự làm việc tích cực.
Các
Quả phụ của Vơ Bị cũng được BTC
quan tâm, ca tụng, tặng hoa hồng.
Mọi
người dùng cơm, xem văn nghệ hấp dẫn do
con, em, vợ của các thành viên trong Hội phụ trách. MC Văn Nghệ là cháu Hoàng Dũng, con trai của
ông Nguyễn Tri Phúc (Khoá 21). Chúng tôi thấy có nội
tướng của cựu SVSQ Khoá 22 Nguyễn Kim Chung (Vân
Thanh), nội tướng của cựu SVSQ Khoá 25 Phùng
Hữu Châu (Giáng Hương), nội tướng của
TQLC Giang Văn Nhân (Kim Thoa).. là những
khuôn mặt quen thuộc trong phần giúp vui văn
nghệ.. Ngoài ra c̣n có nhiều bài song ca để vinh danh
t́nh yêu đôi lứa trong thời chinh chiến (anh chị
Nguyễn Tú Khóa 20, anh chi Vĩnh Quốc, Khóa 16..)
Trong lúc quan khách yên
vị thưởng thức phần ẩm thực
nhiều món rất ngon của nhà hàng phục vụ, các phu
nhân trong BTC vẫn c̣n tíu tít đi chào bàn, hỏi thăm chúc
Tết quan khách, các chị đi phân phối vé số
lấy hên đầu năm do các Khoá tặng. Chị
Hội Trường Vơ Minh Ḥa phờ phạc, chị
Hồ Tấn Đạt, chị Nguyễn Tri Phúc lo
phần tài chánh, chị Vơ Trọng Em bán bia...
Các anh chị trong Ban Chầp Hành rất tận tụy,
chung tay lo
cho chương tŕnh vui Xuân thành công.
Hôm
nay, 12 tháng Hai, rơi vào ngày lễ T́nh Yêu (Valentine’s Day), cho
nên hoa Hồng đỏ cũng được BTC phân
phối, để mỗi người có thể tặng
cho Vợ, cho Mẹ, như một bày tỏ sự
thương yêu, tŕu mến dành cho nhau. Ngày lễ này,
cũng là lúc những ai đă mất đi người
phối ngẫu, càng cảm nhận ư nghĩa của hai
chữ “cô đơn”.
Chúng
tôi đă có một ngày Chủ nhật lư thú cung bàn với
anh chị Hồ Tấn Đạt khoá 21. Có dịp tâm t́nh
với ông bà Lê Trọng Đàm, ông bà Từ Nguyên Quang, anh
Trần văn Chiến... Bia và
rượu đỏ làm buổi cơm thêm vui.
Tiệc Mừng Xuân năm 2017 chấm dứt
lúc 3 giờ chiều. Tất cả mọi người
đều có chút luyến tiếc lúc chia tay,
v́ thời gian và bệnh tật đang lăm le xâm thực
thân thể, cho nên c̣n cơ hội gặp nhau phút nào,
cũng là điều rất quí. Niềm vui
gặp lại niên trưởng, niên đệ, gợi cho
nhau những kỷ niệm lúc thanh xuân, là món quà rất quí
của tuổi già.
Nh́n
bước chân cụ ông liêu xiêu, sát vai cụ bà, đưa
nhau ra về, người ta biết rằng những
người lính năm xưa giờ đă già, nhất là
với người trai của Trường Vơ Bị
Quốc Gia VN.
Hoàng
Minh Thúy