Ngày 30-4-2017  Tham Dự

“Đêm Thắp Nến” Của Đoàn

Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu Vơ Bị

                                                                           Phạm Lâm Viên

(Tạp chí Xây Dựng - Năm thứ 34 – số 836 – phát hành ngày 13-5-2017 tại HoustonTexas)

 

Mặt trời vừa khuất sau các dăy nhà trong khu thương mại Bellaire, Houston, th́ các cháu thuộc Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu Vơ Bị trong đồng phục áo trắng quần đen tề tựu tại khu Tượng Đài Việt Mỹ, chuẩn bị cho “Đêm Thắp Nến” mà các cháu tổ chức vào năm thứ ba tại Houston để tưởng nhớ 30-4: Tháng Tư Buồn - Ngày Đau Thương Nước Việt.

Tưởng cần nói thêm, đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu (TTNĐH) gồm đoàn viên là con cháu của các cựu SVSQ Vơ Bị Đà Lạt. Riêng chữ Đa Hiệu lấy từ phương châm “Đa Năng Đa Hiệu” của cựu SVSQ xuất thân từ trường Vơ Bị Đà Lạt.  Hiện nay, các hội Vơ Bị địa phương đều có Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu; trực thuộc Tổng Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu mà đương kim Tổng Đoàn Trưởng là cháu Tammy Thủy Huỳnh, K19/2, ái nữ cựu SVSQ Huỳnh Ngọc Ẩn K19. Tại Houston, cháu Phan Duy K20/2 hiện là Đoàn Trưởng TTNĐH.

(H́nh: SVSQ Vơ Minh Ḥa K.21 – Hội Trưởng)

Đèn quanh khu Tượng Đài Tử Sĩ Việt Mỹ (TĐTSVM) nổi lên khi chiều vừa tắt nắng.  Sao Bắc đẩu mà nôm na gọi là Sao Hôm Sao Mai nhấp nhánh nơi phương Bắc. Quanh đây, những ngọn nến lung linh làm bức tượng uy nghi rơ đậm trên nền trời vừa chạng vạng.  Những khuôn mặt trẻ đầy nhựa sống và nhiệt huyết của đoàn viên TTNĐH, bên cạnh những mái đầu bạc trắng vai oằn gánh thời gian của đồng hương và cha mẹ thuộc hội Vơ Bị Houston tạo thành bức tranh khó quên đêm thắp nến năm nay. 

(H́nh: Dân biểu Tiểu Bang TX – Ô. Hubert Vơ)

 Cũng tại đây, vào buổi chiều các hội đoàn quân đội đă tổ chức kỷ niệm 30-4. Buổi lễ hoàn tất trong ṿng nửa giờ đồng hồ, có nhạc quân hành, có toán quốc quân kỳ và các nghi lễ khai mạc, với sự tham dự của các hội đoàn quân đội, hội ái hữu và bà con đồng hương, kết thúc bằng lễ đặt ṿng hoa và niệm hương tại đài tử sĩ.  Bốn mươi hai năm trôi qua thật nhanh.  Thời gian đă biến đổi những chiến sĩ trẻ can trường ngày nào thành những người luống tuổi ly hương. Thể chất tuy không c̣n khang kiện nhưng đôi mắt c̣n ánh hy vọng mơ một ngày về.  Niềm tin và hy vọng của họ đặt vào thế hệ hậu duệ, mong sẽ nối gót cha ông để hoàn thành kỳ vọng toàn dân mong đợi.  Và, Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu của tập thể Vơ Bị Đà Lạt là niềm tin của những người chiến sĩ xuất thân từ trường VBĐL, mà cũng là của cha ông chiến sĩ VNCH.        

Đúng 8 giờ, đêm thắp nến bắt đầu.

Quang cảnh Đêm Thắp Nến giản dị nhưng trang nghiêm. 

Những ngọn nến được chuyền tay đến quan khách tham dự. 

(H́nh: Đ̣an Trưởng Đ̣an Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu Houston)

Trên bệ tượng đài, cháu Nguyễn Hoàng Dũng, K21/2, trưởng ban văn nghệ TĐ/TTN ĐH, điều khiển chương tŕnh; thay mặt ban tổ chức chào mừng quan khách, đồng hương và nói ư nghĩa đêm thắp nến và ước vọng của Đoàn TTNĐH.  Sau nghi thức khai mạc, chào quốc kỳ Hoa Kỳ, quốc kỳ VNCH và phút mặc niệm. Cháu Hoàng Dũng với giọng trầm ấm rơ ràng từng âm thanh, từng ngôn từ đi vào ḷng người tham dự, đồng vọng không gian, và chắc hẳn trên cao theo ngọn nến anh linh các chư vị hy sinh trong cuộc chiến chứng giám ḷng thành của đám con cháu hậu duệ.  Sau đây là các con số thống kê hậu quả của cuộc chiến kết thúc ngày 30-4:

    "444,000 thanh niên miền Bắc và 282,000 thanh niên miền Nam đă hy sinh

    2 triệu người dân Việt Nam vô tội chết trong lửa khói

    1 triệu lính miền Nam bị bỏ tù “cải tạo”

    165,000 lính miền Nam chết trong trạio “cải tạo”

    1.5 triệu ngươi dân miền Nam vượt biển trốn chế độ mới

    200,000 người chết bỏ xác trên biển, và

    90 triệu người dân Việt Nam bị tước mọi quyền căn bản từ ngày này”.           

Tiếp theo là lời chào của cháu Phan Duy, ĐT/TTHĐH Houston cảm ơn gia đ́nh Vơ Bị đă giúp đỡ và hướng dẫn các cháu nhờ đó năm nay là năm thứ ba các cháu tổ chức Đêm-Thắp-Nến, và mong ước được tiếp tục hàng năm vào dịp 30-4 để nhớ ngày đau thương dân Việt.  Cựu SVSQ Vơ Minh Ḥa, K21 hội trưởng VBĐL Houston trong phần đáp từ, tin tưởng các cháu TTNĐH và sẵn sàng trao ngọn đuốc để thắp sáng niềm tin hầu tiếp nối truyền thống của cha ông.  Tiếp theo, Dân biểu Tiểu Bang Hubert Vơ phát biểu cảm tưởng và lược thuật vài hoạt động của ông gần đây tại hạ viện tiểu bang Texas.  Trong phần văn nghệ phụ diễn, các cháu TTNĐH đồng ca, đơn ca các bài nhạc; mang sắc thái của lớp hậu duệ: Thanh Thiếu niên Đa Hiệu Hành Khúc; mang niềm tin ray rứt của những người Việt xa quê hương: Triệu Con Tim (Trúc Hồ), Vĩnh Biệt Sài G̣n (Nam Lộc); và tâm trạng của những người chiến sĩ VNCH bị cầm tù:  Nhớ Mẹ (T/T Lê Minh Đảo).  Đặc biệt, cháu Trần Tuyền đọc bài thơ của Nàng-Dâu-Vơ-Bị, K14/1:

Tạm xếp bút nghiên rời phố thị

Chọn đường binh nghiệp các anh đi

Lâm Viên mùa ấy hoa Đào nở

Đón các anh về xây ước mơ,

 

Từ đó các anh: Trai Vơ Bị

Đêm ngày trau luyện giữa trời mây

Đ́nh Trường, đứng dậy niềm kiêu hănh

Chí lớn làm trai mộng ước thành

 

Đất mẹ trăi dài Nam đến Bắc

Bốn vùng chiến thuật dấu chân anh

Hiểm nguy chinh chiến vô cùng tận

Giữ nước an dân, dạ chẳng ngần

 

Nhưng đàn én nhỏ đâu làm nổi

Dựng lại mùa Xuân của đất trời

Xếp cánh lặng nh́n sông núi vỡ

Đau ḷng chứng kiến cảnh ly tan

 

Gạo ở trên sàn c̣n lại mấy?

Vui mừng hội ngộ tại nơi đây

Mày, Tao nhớ lại thời chinh chiến

Nhớ măi trường xưa, nhớ bạn, thầy

(Một Thời Để Nhớ - Thùy Linh)

Đêm Thắp Nến 2017 được kết thúc với lời cảm ơn chia tay của cháu Hoàng Dũng. Khói hương vẫn c̣n nghi ngút trên bàn thờ tử sĩ, bức tượng tưởng niệm vươn cao trong bầu trời điểm vầng trăng non. Và sao Bắc Đẩu long lanh hơn như chứng giám cho ḷng thành của đám trẻ hậu duệ Vơ Bị Đà Lạt. 

Đêm nay 30-4, h́nh ảnh những ngọn nến lung linh trong đêm, h́nh ảnh những khuôn mặt thân quen của từng cháu trong đoàn TTNĐH, h́nh ảnh những chiến hữu, những đồng môn VB vấn vương suốt đêm dài khó ngủ.  Cũng ngày này 42 năm trước, những bước chân lạc lối, những kỳ vọng trở thành ảo vọng, những ước mơ cho tương lai dân tộc bị sụp đổ. Tôi không bao giờ quên câu nói sau cùng được nghe vị Tư Lệnh QĐ4/QK4, tướng Nguyễn Khoa Nam: “Các anh là đơn vị trưởng, hăy đừng để binh sĩ thuộc hạ phải hy sinh trong giờ phút cuối cùng này!”. Giờ vị tướng công thần không c̣n, bao nhiêu chiến sĩ và đồng bào không c̣n, những người c̣n lại tuy “chí c̣n mong tiến bước, nhưng sức không kham nổi đoạn đường dài”; trông cậy vào lớp hậu duệ tiếp tục tuyền thống cha ông để có được một ngày mang Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ phất phới trên quê hương thân yêu, và để những người Việt ly hương được một lần cùng con cháu nâng niu nhúm đất quê hương cảm nhận qua từng thớ da thịt và thả bay theo gió.

Để kết thúc bài viết về các cháu hậu duệ TTNĐH Vơ Bị Đà Lạt, xin mượn bài viết rất cảm động của cháu Tammy Thủy Huỳnh, Tổng Đoàn Trưởng Tổng Đoàn Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu, để nghe tâm trạng của đàn con hậu duệ về ngày 30-4, 42 năm về trước:

Tâm tư tháng Tư Đen của hậu duệ Vơ Bị,

Kính thưa gia đ́nh Vơ Bị, nhân 42 năm tưởng niệm Tháng Tư Đen, cho phép con được chia sẻ đôi ḍng tâm tư...

42 năm về trước, khi con mới vừa chậm chững tập bước những bước chân đầu đời, th́ đại nạn ập xuống trên quê hương miền Nam VN mến yêu. CS đă quỷ quyệt ngang nhiên hủy bỏ Hiệp Định Paris 1973 để cưỡng chiếm miền Nam bằng bạo lực. Mẹ kể lại, một buổi trưa tháng 5 năm 1975, Ba con gởi gấm mẹ và 4 chị em con cho gia đ́nh người Dượng ở Sài G̣n để từ giă gia đ́nh đi “tŕnh diện học tập cải tạo”, Mẹ nói ba khóc. Khóc nhiều lắm, và con đă đi lấy khăn chậm những giọt nước mắt ấy cho ba…

Kư ức về ba con trong tuổi thơ của con rất là hiếm, hầu như là rất ít v́ con sống thiếu t́nh cha trong hơn 6 năm trời. Trong thời gian ba con đi “học tập mút mùa lệ thủy” th́ 5 mẹ con con trôi nổi từ quê ngoại Kiên Giang, Cần Thơ, đến quê nội Sa Đéc, Tây Ninh. Mẹ và 4 con thơ sống sót trong sự chịu đựng nhẫn nại của mẹ và sự đùm bọc thương yêu của gia đ́nh Nội Ngoại. Hơn sáu năm sau, ba con được “măn tù”, trở về nhà và lao vào xă hội để mưu sinh cho cuộc sống của sáu người ở Sài G̣n dù rằng sức khỏe đang rất yếu v́ những lao động khổ sai trong lao tù CS. Nhưng “bên thắng cuộc” nào để ba con yên, mai th́ gọi ba con lên phường tŕnh diện, mốt lại phải ghi bản kiểm điểm. Ba con luôn sống trong trạng thái căng thằng và lo âu. Giờ nghĩ lại, con thấy thương ba con vô cùng. Hơn 6 năm trong ngục tù CS, từ tinh thần đến thể xác đều bị tra tấn.

Vào những năm tháng đi học dưới mái trường “xhchvn”, chúng con được dạy dỗ theo đúng “lề lối của Đảng vạch ra” chúng con “phải yêu thương và quư mến bác hồ, phải vâng lời bác hồ dạy…” vân vân và vân vân. Họ nhồi nhét vào đầu óc ngây thơ của chúng con không biết bao nhiêu là dối trá về cuộc chiến Việt Nam, về những “anh hùng” của quân đội nhân dân VN… Càng nghĩ lại, con càng oán hận chế độ CSVN. Họ là quân ăn cướp, mà luôn tỏ vẻ là anh hùng. Họ đă hủy hoại biết bao máu xương, tài sản của đất nước Việt Nam cho cuộc chiến đầy phi nghĩa mà họ đă gây nên.

May mắn là gia đ́nh con cũng như hàng trăm ngàn gia đ́nh cựu tù nhân chính trị khác, đă được lần lượt qua Mỹ định cư theo chương tŕnh nhân đạo “H.O”. Đến Nam California vào đầu năm 1991, gia đ́nh con được rất đông các chú bác bạn ba đến thăm. Ba con vui và cười nói tay bắt mặt mừng với các chú bác Vơ Bị. Ôi, vui quá! Lần đầu tiên trong đời con thấy ba con vui khi đón tiếp các chú/bác Vơ Bị. Các chú bác trong hội Vơ Bị Nam CA đă giúp gia đ́nh con rất nhiều trong thời gian đầu của cuộc đời tị nạn chính trị. Gia đ́nh con luôn ghi nhớ những ân t́nh và t́nh cảm thiêng liêng ấy. Và từ đó, mỗi buổi tối, Ba con kể cho con nghe về Trường Vơ Bị, về đường binh nghiệp của Ba, và không ít khi, mắt Ba con đẫm lệ khi kể về những người cùng Ba chiến đấu bảo vệ miền Nam đă vĩnh viễn ra đi trong các trận chiến.

Và cũng nhờ qua những câu chuyện của ba và của các chú bác kể lại, con thấy được sự anh dũng hào hùng của Quân Lực Việt Nam Cộng Ḥa nói chung và của tất cả các sĩ quan xuất thân từ trường Vơ Bị Quốc Gia VN nói riêng. Trong suy nghĩ của con, các chú bác thật sự là đấng anh hùng trong ḷng con. Các chú bác đă hy sinh quá nhiều cho thế hệ của chúng con. Và con luôn hănh diện là một hậu duệ Vơ Bị.

Trong tháng Tư Đen, nh́n lại quê nhà, con không khỏi suy tư và buồn phiền khi thấy người dân ta ngày càng bị nhiều thống khổ khi sống trong thể chế độc tài CSVN. Sau 42 năm cưỡng chiếm miền nam, người dân thật sự đă mất tất cả các quyền căn bản của con người. Gần đây nhất là những vụ ô nhiễm môi trường tại Vũng Áng do Formosa gây ra, vụ CS cưỡng chiếm đất đai của người dân và đập phá các cơ sở của các tôn giáo. Con cảm thấy bất lực khi thấy cảnh người già, đàn bà, thanh niên bị đàn áp dă man được chia sẻ trên các trang mạng xă hội như Youtube và Facebook!

Đêm đă dài, con viết lên ḍng tâm tư này với tấm ḷng nặng trĩu và đầy cảm xúc. Nếu có ǵ sơ suất, xin đại gia đ́nh Vơ Bị tha lỗi cho con.

Trước khi dừng bút, con cầu xin cho quê hương Việt Nam sớm ngày thoát cộng. Cầu xin đại gia đ́nh Vơ Bị ta được b́nh an, đoàn kết và luôn măi là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho thế hệ hậu duệ chúng con!

Tưởng niệm tháng Tư Đen 2017!

*

**

Trên trời vầng trăng non khác nào các Thanh Thiếu Niên Đa Hiệu, sẽ có ngày thành trăng tṛn vằng vặc sáng, soi rọi những nơi tăm tối thay cha ông nay đang đi vào thời kỳ trăng khuyết!  Những ngọn nến đêm nay như những con đom đóm lập ḷe trên phần đất mầu mỡ quê hương, mà xưa kia tôi có dịp gom giữ trong lọ để tạo nguồn sáng với giấc mơ thần tiên tuổi thơ.  Nhưng những ngọn nến đêm nay mang ư nghĩa khác, nói lên nỗi ưu tư của đàn con hậu duệ đối với cuộc chiến, tương lai và tiền đồ dân tộc.  Cầu ơn trên, nguyện anh linh tiền nhân, bậc cha ông đă hy sinh chứng giám và pḥ trợ mong ước các cháu được toại nguyện.  Riêng các bậc cha mẹ có mặt đêm nay, hy vọng sức khỏe được khang kiện để tham dự nhiều Đêm Thắp Nến trong những năm sau . . . để chờ một ngày, các cháu TTNĐH với tài năng và sở học hiện đại, cùng với ngọn lửa nhen nhúm trong ḷng có cơ hội kết hợp, bộc phá thành ngọn đuốc soi đường cho lư tưởng quốc gia dân tộc, đem tự do gieo rắc trên quê hương đang cần sức khai phá./.         

Phạm Lâm Viên