Cảm nghĩ về

“NGÀY QUÂN LỰC 19/6”

Phạm Lâm Viên

(Tạp Chí Xây Dựng – Năm Thứ 34 – Số 866 – Phát hành ngày 24-6-2017 tại HoustonTexas)

 

Khi xưa, tôi hănh diện có mặt trong đoàn quân diễn hành trên đại lộ Thống Nhất trong bộ quân phục đại lễ của trường VBQGVN, với nhiệt huyết của người trai thời loạn; c̣n giờ đây, dù tuổi già sức yếu nhưng vẫn và sẽ hàng năm tham dự NGÀY QUÂN LỰC 19/6 với hy vọng nhúm lửa ḷng không tắt, để có ngày bừng sáng soi đường cho đàn con hậu duệ quang phục quê hương.

Để t́m hiểu Ngày Quân Lực 19/6, xin ngược ḍng thời gian theo tài liệu Việt Sử Đại Cương tập 6.

“Lịch sử của Ngày Lực 19-6:

Vào những năm trước 65, sau một loạt các biến cố chính trị, và sự bất đồng của các cấp lănh đạo dân sự làm t́nh h́nh VNCH càng ngày càng rối ren, dẫn đến việc: 

Ngày 25-5-1965, thủ tướng Phan Huy Quát cải tổ chính phủ, bổ nhiệm một số tổng trưởng mới. Quốc trưởng Phan Khắc Sửu không đồng ư.  T́nh h́nh lại càng bế tắc, bất ổn cho công cuộc chống Cộng của quân dân Miền Nam Việt Nam.

Ngày 11-6-1965, Quốc Trưởng Việt Nam Cộng Ḥa, Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp, Chánh Phủ Việt Nam Cộng Ḥa đồng thanh quyết định long trọng trao trả lại cho Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa trách nhiệm và quyền hành lănh đạo quốc gia.

Ngày 14-6-1965, HĐQL đồng thanh chấp nhận đứng ra lănh trọng trách điều khiển quốc gia, thành lập một ủy ban lănh đạo của quân lực mệnh danh là Ủy ban Lănh đạo Quốc gia (UBLĐQG). Sau khi tuyên bố nhận lănh trách nhiệm đứng ra điều khiển đất nước, các tướng lănh đề cử:

*Trung tướng Nguyễn Văn Thiệu giữ chức chủ tịch Ủy ban Lănh đạo Quốc gia (UBLĐQG), nhiệm vụ và quyền hành Quốc Trưởng,

*Trung tướng Phạm Xuân Chiểu làm Tổng Thư Kư UBLĐQG,

*Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ là ủy viên phụ trách điều khiển hành pháp, nhiệm vụ và quyền hành Thủ Tướng.

Ngày 19-6-1965, HĐQL quyết định giải tán Hội đồng Quốc gia Lập pháp.  Chủ tịch UBLĐQG Nguyễn Văn Thiệu kư sắc lệnh 001/a/CT/LĐQG thành lập nội các chiến tranh, gọi là Ủy ban Hành pháp Trung ương (UBHPTƯ) do Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ làm chủ tịch.  Khác với những lần đảo chánh hay chỉnh lư trước đây, lần nầy do tranh chấp giữa các chính khách dân sự và với sự thỏa thuận của phía chính phủ dân sự, các tướng lănh ra nắm chính quyền.  Và, từ đây, ngày 19-6 được xem là ngày kỷ niệm Quân lực VNCH nắm chính quyền, và thường được gọi là NGÀY QUÂN LỰC.

Thấm thoát NGÀY QUÂN LỰC (NQL) được khai sinh 52 năm, trải qua thời kỳ hưng thịnh và thăng trầm theo vận nước.  Đến năm tháng 4/75, NQL theo chân các chiến sĩ VNCH lưu lạc khắp cùng năm châu. Nơi nào trên quả địa cầu có ánh sáng mặt trời, có chiến sĩ VNCH và đồng bào tỵ nạn đông đảo, nơi đó NQL được tổ chức hàng năm.  

Ngày Quân lực 19/6 năm nay tại Houston được tổ chức vào ngày Chủ nhật 18 tháng 6 của những ngày cuối Xuân.  Và, hôm nay là ngày đầu Hạ (6/20) tôi xin được ghi lại những cảm nghĩ của người quân nhân QLVNCH về ngày lịch sử này. Cũng như tôi, các chiến hữu tham dự Ngày Quân Lực 19/6 là niềm hănh diện lẫn đau buồn của người chiến sĩ c̣n sống sót sau cuộc chiến Việt Nam. Chúng ta có già nhưng Ngày Quân Lực theo ḍng lịch sử không bao giờ già và không bao giờ chết.  Bởi v́ móc thời gian này đă được ghi vào trang sử Việt để  lưu truyền hậu thế, cũng như chúng ta đă được học lịch sữ để biết cội nguồn. 

Ngày Quân Lực năm nay không có diễn hành như những năm trước mà các đơn vị tham dự chỉ tiến lên vài chục bước vào vị trí hành lễ.  Buổi lễ ngắn gọn tại tượng đài Chiến sĩ Việt Mỹ trên đường Bellaire phía Tây thành phố Houston, bắt đầu lúc 6 giờ chiều và chấm dứt phần nghi lễ lúc hơn 7 giờ với đầy đủ lễ nghi quân cách.  Sau đó chuyển sang phần văn nghệ nơi khán đài cạnh tượng đài.  Quan khách và đồng hương tham dự khá đông dù trời chiều nóng oi ả. Thành phần nồng cốt của Ngày Quân Lực 19/6 là các quân nhân, nữ quân nhân và CSQG, các quân trường, đơn vị tổng trừ bị và các đơn vị chiến đấu Hải-Lục-Không quân QLVNCH. Chiều nay, đứng trong hàng quân suốt một giờ hành lễ đối với tôi là một “kỳ công” v́ đôi chân không c̣n mạnh khỏe như đă một thời lê gót khắp cùng quê hương.  Tiếng nhạc quân hành là sức mạnh giúp tôi đứng vững. Quân kỳ trường VBQGVN, quân phục QLVNCH là năng lực cho tôi cảm nhận được sự hy sinh của chiến sĩ nằm xuống để bồi đắp cho nền Cộng Ḥa Việt Nam thêm vững mạnh.  Niềm tin yêu và t́nh đồng đội đă giúp chúng ta gắn bó dù nay quân đội không c̣n. Tôn ti trật tự trong quân đội là thứ kỷ luật vô h́nh kết hợp những dị biệt của một quân đội bị bức tử.  Lá cờ-vàng-ba-sọc-đỏ phất phới quanh lễ đài là liều thuốc nhiệm mầu nhắc nhở t́nh yêu quê hương; và chính sự nhiệm mầu này là niềm mơ ước của những chiến sĩ đă từng hy sinh và bảo vệ lá cờ thiêng mong được phủ trên nắp áo quan khi nhắm  mắt.  Bao nhiêu ư nghĩ như thủy triều, như cơn mưa, như nắng hạ, như hoa đăng và như giọt nước mắt ngổn ngang trong tôi suốt buổi lễ.  Nắng lung linh.  Mô hôi nhỏ giọt.  Sự xúc động dâng cao khi nhạc truy điệu tưởng niệm các chiến sĩ đă hy sinh làm quên đi nắng nóng đổ lửa.  Chiều nay, không có gắn huy chương, không thăng cấp như trên đại lộ Thống Nhất năm xưa.  Chiều nay, không có hàng hàng lớp lới các quân trường các đơn vị chiến đấu đều bước diễn hành.  Và chiều nay, chỉ có những người lính già c̣n sống sót với t́nh quê hương, t́nh đồng đội và quá khứ oai hùng giúp họ trong cuộc sống xế chiều xa quê hương.  May thay hôm nay cũng là ngày những người cha già được nhận thứ t́nh thiêng liêng với lời chúc “Happy’s Fathers Day”!  Các chiến sĩ VNCH dù sống nơi đất khách, nhưng luôn nhớ về quê ḿnh vùng nhiệt đới mà họ đă từng miệt mài lê gót.  Ngày nay, họ không c̣n bị giam nơi lao tù CS, nhưng cuộc sống bị đóng khung trong xă hội mà phong tục tập quán khác biệt.  Tâm trạng Người-Lính-Già xa quê hương như Hổ-Nhớ-Rừng . . .

Gặm một khối căm hờn trong cũi sắt,

Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.

Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,

Giương mắt bé riễu oai linh rừng thẳm

Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hăm

Để làm tṛ lạ mắt, thứ đồ chơi.

Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,

Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.

 

Ta sống măi trong t́nh thương nỗi nhớ,

Thủa tung hoành, hống hách những ngày xưa.

Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,

Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,

Với khi thét khúc trường ca dữ dội

Ta bước chân lên, dơng dạc, đường hoàng,

Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,

Vờn bóng âm-thầm, lá gai, cỏ sắc.

Trong hang tối, mắt thần khi đă quắc

Là khiến cho mọi vật đều im hơi.

Ta biết ta chúa tể muôn của loài

Giữa chốn thảo hoa, không tên không tuổi.

 

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,

Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?

Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn

Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?

Đâu những b́nh minh cây xanh nắng gội

Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?

Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng

Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt

Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?

Than ôi! thời oanh liệt nay c̣n đâu?

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu ...

(Nhớ Rừng, 1936 - THẾ LỮ)

*

**

Hôm nay tôi có dịp trở lại tượng đài Việt Mỹ đường Bellaire, bức tượng c̣n đó, lá cờ-vàng-ba-sọc-đỏ c̣n đó lung linh trong nắng sớm một ngày mới.  Quanh đây vắng vẻ trở lại cuộc sống b́nh thường.  Những chiến hữu tham dự kỷ niệm Ngày Quân Lực 19/6 trở về nếp sống về-hưu b́nh dị.  Hôm qua, tâm hồn và đầu óc tôi được cơ hội thu thập mớ h́nh ảnh, âm thanh . . . . để sang năm có dịp bộc phát, để tôi sống với kỷ niệm Ngày Quân Lực được hâm nóng.  Giờ đây, có lẽ c̣n in trong tôi khá lâu h́nh ảnh người bạn bên cạnh rời hàng quân, dáng đi mệt nhọc t́m ghế ngồi trong bóng mát; và đặc biệt h́nh ảnh người bạn râu tóc bạc phơ t́m tôi để nói lời chia buồn, v́ anh nhớ hôm nay cũng là ngày nhà tôi mất v́ cùng ngày anh được đưa vào pḥng cấp cứu cách nay tám năm!  Kẻ c̣n, người mất.  Thời gian là liều thuốc nhiệm mầu đồng thời và cũng là viên thuốc đắng lăo hóa từng tế bào trong ta, và biết c̣n gặp lại nhau hay không trong ngày Quân Lực 19/6 năm sau!

Có niềm kiêu hănh của người lính VNCH và nổi buồn len lén đè nặng trên vai tôi mỗi năm trong Ngày Quân Lực 19/6!!!!! 

Phạm Lâm Viên