VUI BUỒN TRONG BUỔI TỔ CHỨC

“NHỚ NGƯỜI  THƯƠNG PHẾ BINH QL/VNCH”

VÀO NGÀY 13 THÁNG 6, 2009 TẠI

NHÀ HÀNG PHOENIX SEAFOOD.

Hoàng Minh Thúy


Chương tŕnh “Nhớ Người Thương Binh QLVNCH” chấm dứt với số tiền 57,540 đô la sau khi trừ chi phí,  với số khán giả trên 600 người trong đêm Thứ Bảy 13 tháng 6, 09, quả đă làm nức ḷng anh em trong Ban Dàn Dựng Sân Khấu, Ban Điều Hành và các anh chị em nghệ sĩ.

Trên 25 năm qua, lần đầu tiên một chương tŕnh Văn Nghệ Gây Quỹ tại địa phương được chuẩn bị khá công phu trong tinh thần...hà tiện; chỉ v́ muốn tiết kiệm số tiền quyên góp. Ban Tổ Chức làm để “lấy tiền” chứ không “lấy tiếng”, cho nên rất dè sẻn sự chi tiêu, hầu thể gửi về yểm trợ cho anh em thương phế binh càng đông càng tốt. Tuyển chọn một nhạc sĩ (Phan Thanh) và âm thanh để lo cho chương tŕnh. Những nghệ sĩ phương xa về  các em của chúng tôi, cũng phải tự chi trả vé phi cơ. Vật dụng diễn kịch, trang trí sân khấu đa phần do đi...mượn, hoặc tự sáng chế, chỉ tốn tiền vật liệu chứ không có công phí (Trần Thanh Tùng là Handy man), cũng không thuê mướn các tấm phông, làm nền cho cảnh trí. V́ vậy ngân khoản thu vào quá mức dự đoán, chẳng qua nhờ 30 bàn ăn của nhà hàng tặng. BTC dùng số bàn này để mời cho những ai góp quỹ từ 100 đô trở lên. BTC gửi  Danh Dự (hai chỗ) đến tận nhà. Trước ngày tổ chức, chúng tôi c̣n gọi điện thoại đến để nhắc nhở “đừng quên”. Đ́êu này để cho Hải Lăng và Thủ Quỹ Phạm Gia Khôi có thể kiểm soát được số khách tham dự và chu đáo ghi tên từng cá nhân, ngoại trừ các hội đoàn mua nguyên bàn như các Hội đoàn Quân đội và Hội Đồng Hương.

      Trong chương tŕnh Văn Nghệ, v́ “cảm” được tấm ḷng của Ban Tổ Chức, nên khán giả đă chia xẻ tận t́nh. Các màn nhạc kịch làm xúc động người xem, nhất là tiết mục Tân Cổ Giao Duyên “Người Thương Binh Mù” do Trần Thanh Tùng và Hoàng Mộng Thu thủ diễn, dắt nhau xuống hàng ghế, chỉ trong 7 phút nhận được gần hai ngàn năm trăm đô la..Theo sự phát biểu của nhiều vị, trong đó có xướng ngôn viên Ngọc Tân (đài phát thanh Saigon Houston, băng tầng 900) cô cảm thấy thoải mái, không bị mệt mỏi, gượng ép khi phải nghe quá nhiều diễn văn, phát biểu như nhiều chương tŕnh gây quỹ khác. Cô càng ngạc nhiên hơn, khi nhận được tờ Biên Nhận của Công Ty Chuyển Tiền, chứng minh số tiền cô và thân hữu tặng, đă trao tận tay người Lính tật nguyền. Đây cũng là cảm nghĩ của bà Luật Sư Trần thị Minh Tâm (tặng hai ngàn đô la), sau khi nhận được 20 giấy Biên Nhận và thư của người thương phế binh từ quê nhà, chúng tôi đă mang đến văn pḥng bà. Xướng ngôn viên Ngọc Tân cũng như mạnh thường quân Mỹ Lệ (người đă tặng 3 ngàn để mua l bàn Danh Dự) đều nhận định rằng: tiết mục văn nghệ chủ đề hướng về thương phế binh, gây xúc động, mặc dù các diễn viên không phải là nghệ sĩ chuyên nghiệp. Thật vậy, họ không dùng tài nghệ trời ban để mưu sinh, mà họ dùng con tim và tấm ḷng, để diễn lại cảnh đời tang thương của người Lính phế tật sống hẩm hiu nơi quê nhà. Rất tiếc không có sự hiện diện của đại mạnh thường quân (ông bà Nha sĩ David Vũ) người đă tặng Năm ngàn Đô la, v́ đă có chương tŕnh đi nghỉ hè. Khi nhận được thư và giấy hồi báo nhận tiền của 50 anh thương phế binh, chắc là cảm t́nh của ông dành cho BTC càng sâu đậm hơn, cho nên ông nói với nghệ sĩ Trần Thanh Tùng rằng: sang năm, sẽ yểm trợ tiếp và sẽ góp vui trong phần Văn Nghệ.

Có thể v́ quá nặng ḷng cho buổi tổ chức nên một tuần lễ trước đó, tôi bắt đầu đau bao tử, không ăn uống được, cứ ...ói khan, đau buốt cuống họng, không thể trả lời điện thoại được nữa. Bốn cô em bay sang (trưa và đêm Thứ Năm) góp vui văn nghệ, chỉ nghe “lệnh” từ bà chị, các cô muốn đưa ư kiến th́ không được lắng nghe, v́ “chị đau cổ quá, không nói được nhiều”. Mỗi người một nhiệm vụ, lo mà thi hành. May mắn thay, hai hộp kẹo Sucret và mấy viên Trụ Sinh, nước Giá luộc, giúp cho tôi hoàn thành nhiệm vụ một bà...bầu!

Trong chương tŕnh văn nghệ đêm 13 tháng 6, 2009, chúng tôi rất vui khi thấy 2 biên tập viên của Xây Dựng là nhà văn Anh Vân (về từ Cali), Chàng Phạm Texas đưa cả bà xă về (từ San Antonio, TX). Bận quá, nên không có th́ giờ thù tiếp riêng, kể cả mấy cô em, trưa Chủ Nhật đă bay về Cali. Nói chung, khi xem cuốn Video, thấy các ca sĩ tŕnh diễn trong các nhạc kịch, như

Trần Thanh Tùng, Thế Minh, Hạ sĩ Tuyên xuất sắc hoàn tất vai tṛ đảm nhận. Hoàng Ly và Hoàng Mộng Thu đă có quá nhiều kinh nghiệm hơn 10 năm trên sân khấu hội đoàn tại Nam, Bắc Cali. Các nam nữ nghệ sĩ ca hát như Vân Thanh, Hồng Hà, Mỹ Linh, Kim Phượng, Tô Văn, Đỗ Yên có một kỷ niệm đẹp, v́ được cơ hội góp công sức cho anh em phế tật ở quê nhà.

Đại diện đài VAB (Bữu Nghi và l thành viên trong Ban Giám Đốc) trước khi ra về, đă gửi lại chi phiếu 100 đô la, mặc dù BTC đă trân trọng mời vé Danh Dự (hai chỗ).

Đài truyền h́nh SBTN có mặt của Hưng Yên và Quốc B́nh. Hai cháu nhất định để lại chi phiếu 60 đô la, trả cho hai phần ăn, mặc dù BTC gửi Vé Mời Danh Dự, v́ đài đă phổ biến nhiều bản tin gián tiếp quảng cáo cho chương tŕnh.

Điều đó cho thấy, đồng hương Houston rất nặng t́nh với người Lính bạc phước.

Đến hôm nay, một tháng trôi qua, dư âm c̣n lại trong cộng đồng là những lời khen thưởng, các nam nữ nghệ sĩ có những màu áo đẹp và ư nghĩa khi mở màn trong mục chào cờ.

Biểu lộ tấm ḷng huynh đệ chi binh, trong bài hát của Trần Thanh Tùng với câu: “một ḷng chờ đợi các anh, mang lá cờ vàng về vá lại mảnh giang sơn” hoặc tha thiết với đất nước, quê hương, như trong nhạc phẩm của Hạ sĩ Tuyên viết và tŕnh diễn: “Mẹ Việt Nam ơi, cho dù đời con, kiếp phế nhân, con vẫn nguyện cầu, quê hương trôi qua thời đen tối, dân tộc tôi thoát kiếp gông cùm, ngục tù, và nước non này, sạch loài vô tâm”.

Có ân nhân trước khi chia tay, c̣n dặn ḍ: năm sau làm tiếp, chúng tôi sẽ ủng hộ như LS Trần thị Minh Tâm, ông bà Phan Huy Châu, chủ nhân nhà hàng Phoenix Seafood, bà Mai Lan v.v.

Nhưng, sau bức màn nhung khép lại của bất cứ chương tŕnh nào, cũng có những chuyện cười ra nước mắt, khóc ra...x́ dầu, chắc là bạn đọc cũng ṭ ṃ muốn biết.

Bài viết này như  tâm sự của một bà bầu bất đắc dĩ, v́ thương người lính phế tật ở quê nhà, đứng ra gồng gánh, chấp nhận tiếng chê, khen. Kỳ này, may mắn đựơc sự chia xẻ của nhiều thành phần trong cộng đồng, nhất là giới truyền thanh, truyền thông (dành cho 6 buổi Hội Thoại), nên gặt hái thành công ngoài sự dự trù.

               * * *

Đêm Thứ Bảy 13 tháng 6, 2009 trôi qua. Sau khi những người khách cuối cùng ra cửa, nhân viên của nhà hàng Pheonix Seafood nhanh chóng làm sạch sẻ hội trường, th́ trên sân khấu Trần Thanh Tùng, Trầm Lăng, Bích Thuận dẹp phù hiệu treo chung quanh, tháo gở banner, gỡ nhà tranh, lu nước, cây kiểng v.v.  h́ hục mang ra xe. Dưới sân khấu, vợ chồng Thủ Quỹ Phạm Gia Khôi, anh chị Lê Trực – Phạm Tường An (chị của Phạm Gia Khôi) và chúng tôi lo kiểm tiền để chi trả cho ban nhạc, nhà hàng, tổng kết sơ khởi ngân khoản thu được trong chương tŕnh. Nhạc sĩ Phan Thanh than phiền một vài chuyện xảy ra từ một cựu sinh viên sĩ quanThủ Đức và cô bạn gái của anh ta trong việc ca hát.

 “Gánh hát” của chúng tôi chuyển đồ đạc ra xe đă hơn hai giờ sáng. Vợ chồng HQ Trầm Lăng chở cây kiểng đă mượn về nhà trước, tưới cho chút nước, và hẹn nhau tại quán Fufu, có lẽ là cái quán duy nhất mở cửa trong giờ này.

Nửa tiếng sau, tức ba giờ khuya rạng ngày Chủ Nhật 14 tháng 6, nhóm Dàn Dựng Sân Khấu (vợ chồng HQ Trầm Lăng và Trần Thanh Tùng) cùng chúng tôi ngồi trong cái quán nhỏ, nh́n mấy tô ḿ bốc khói mà nuốt không vô, v́ vui và v́ mệt. Vợ chồng Thủ Quỹ Phạm Gia Khôi ngồi trong quán mà luôn nhấp nhổm nh́n ra xe, v́ số tiền thu được ban chiều nằm trong cốp! Anh chị Trực & Tường An luôn miệng tán thưởng sân khấu đẹp quá, các màn nhạc kịch diễn rất xuất sắc.

Đây là lần đầu tiên tôi la cà tiệm quán Houston quá khuya như vậy! Ngồi trước tô ḿ tôi nghĩ, không biết 4 cô em từ Cali qua, hiện đang ở đâu, v́ chương tŕnh dạ vũ chưa chấm dứt, đă có bạn bè đón đi ăn, bởi trưa hôm sau (Chủ Nhật) các cô sẽ lên phi cơ về Cali.

Chúng tôi rời quán về nhà, trời vừa rạng sáng. Mùa Hè của Houston khí hậu thật khắc nghiệt, không một chút gió. Tôi đứng dang tay, thấy ḷng nhẹ nhàng, thảnh thơi như một người vừa trút hành lư nặng nề khi bước tới bến xe. Vui không? Vui lắm chứ, v́ đă hoàn tất được một công tác, đă thai nghén, dàn dựng trong suốt 3 tháng (tháng 3 đến tháng 6). Ba tháng dài, ḷng lúc nào cũng thắt thỏm, từ mờ sáng cho đến nửa đêm, cơm hàng cháo chợ, lơi là bổn phận trong gia đ́nh. Cháu con không có th́ giờ qua lại. Cây kiểng quanh nhà không tưới nước, ngất ngư dưới cái nắng hằng trăm độ. (Cây nào c̣n tươi tốt th́ được nhóm Dàn Dựng Sân Khấu.. .chặt gọn, mang lên trang trí sân khấu, khỏi đi mượn cho tiện)! Tổ chức một chương tŕnh gây quỹ cho Lính, (nhiêu khê hơn làm cho trẻ mồ côi, người già neo đơn...) giữa lúc kinh tế Hoa Kỳ suy thoái, giống như một vị chỉ huy, chuẩn bị cho một cuộc tiến quân vào đất địch. Mỗi ngày, gọi hàng chục cú điện thoại, trong tâm trạng một người đi “gơ cửa” xin nước uống cho anh em trong cảnh chết khô. Cửa mở hay cửa đóng th́ cũng cứ ráng...gơ, vài chục cũng được mà vài trăm th́ càng tốt. Gơ hoài, có khi người trong nhà nghe sốt ruột quá, phải mở! Đôi khi, chẳng cần gơ cửa mà nhiều độc giả sau khi xem báo, tự động gọi đến cho! Khi đó, mừng lắm, bạn có biết không? V́ nghĩ rằng, người ta đă tâm cảm với ḿnh! Nắng chang chang, cháy nám cả da mặt mà không thấy rát, quên cả thoa kem chống nắng, chạy đến cho mau, sợ người ta đổi ư.  Đêm về, ngồi trên bàn phím máy điện toán, nh́n cánh tay, soi gương, mới giật ḿnh.

Trong suốt hai mươi lăm qua, tôi đă từng tổ chức văn nghệ gây quỹ “Hát Cho Lính” nhiều lần, nhưng đây là lần đầu tiên, làm văn nghệ Chủ Đề,  nên gặp chuyện bực ḿnh. Nhất là việc vài ca sĩ “eo sèo”, sau khi đă phổ biến h́nh ảnh, tên họ của anh ta vào trang quảng cáo và Thiệp Mời:

-Thông Cáo đọc trên đài hồi năy, không thấy đọc tên tôi, mà chỉ đọc tên ca sĩ Cali, tôi xin rút!

Người ca sĩ kia th́ đợi đến lúc tổng dợt, yêu sách:

-Không cho tôi hát bài của tôi sáng tác, tôi xin rút!

……………………..

Không mợ, chợ họp vẫn đông. Mợ không có mặt, chợ cũng đông như thường. Ai muốn... rút th́ BTC cũng vui vẻ good bye (nếu không theo qui luật của Ban Điều Hành), bởi quan niệm rằng: đồng hương tham dự Ngày Gây Quỹ không phải v́ các tiết mục văn nghệ, v́ có ca sĩ hát hay, v́ thức ăn ngon, mà v́ muốn chia xẻ tấm ḷng với BTC, v́ mục tiêu của chương tŕnh: kiếm chút tiền cho anh em thương binh ở quê nhà.

Ông bà xưa có câu nói, mà chúng ta thường dịch nôm na là: “Khi nước loạn mới biết tôi trung, nhà có nghèo mới biết đứa con nào hiếu thảo”. Nhờ cơ hội này, mới biết rơ tấm ḷng và bản chất của con người. Họ chỉ biết cái “ta” của ḿnh mà không kể đến việc chung!

Năm giờ sáng Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009, trước khi lên giường, tôi lật Lịch ra xem, giật ḿnh khi thấy phải tham dự chương tŕnh Ngày Tang Yên Bái của Việt Nam Qúôc Dân Đảng tổ chức, lúc hai giờ trưa tại Trụ Sở Cộng Đồng (Chủ Nhật 14 tháng 6, 09). Ráng nhắm mắt vài tiếng đồng hồ, để lúc trưa c̣n làm việc.

12 giờ trưa Chủ Nhật, đưa 4 cô em và gia đ́nh ra một nhà hàng ăn...sáng, để  họ c̣n chuẩn bị hành lư từ giă Houston. Sau một thời gian dài, hôm nay tôi mới có buổi cơm gia đ́nh.

 Nh́n qua máy computer thấy thư từ dài dặc v́ hai ngày nay không mở. Mấy anh biên tập ở xa, sốt ruột hỏi thăm chương tŕnh ra sao. Tôi nhờ cậu con trai đưa các D́ ra phi trường, phải đi hai chuyến v́ nhóm này đến San Jose, c̣n nhóm kia th́ về Oakland, cách San Jose  45 phút lái xe..Vội vả đến trụ sở Cộng Đồng, mắt cay xé v́ thiếu ngủ, nhưng cố gắng làm bổn phận của ḿnh. Ai gặp cũng chúc mừng và hỏi thăm tổng kết số tiền thu được sau khi trừ chi phí. Gẫm ra, rất nhiều tấm ḷng ưu ái dành cho BTC và anh em thương phế binh, nhưng đa phần là Lính và vợ Lính mà thôi.

Thứ Hai, 15 tháng 6, giàn máy computer trở chứng “biểu t́nh”, trong khi Thứ Ba báo phải đến nhà in, để cuối tuần phát hành. Đă vậy mà điện thoại reo liên tục. Người th́ khen, kẻ th́ góp ư nêu những khiếm khuyết cần bổ túc lần sau. Cũng có thân hữu giờ chót không tham dự được, xin lỗi và gửi tiền yểm trợ sau.

Tối Thứ Ba, Trần Trí Hoàng chạy lên sửa máy. Có chuyên viên cao tay, hai tiếng đồng hồ sau giàn máy trở lại b́nh thường. Mấy ngày hôm đó, chúng tôi không ngủ đủ, v́ thời điểm của báo phát hành.

Thứ Tư báo gửi đi nhà in, tôi vội vàng bắt tay vào việc “edit” cuốn phim do Vơ Hạnh Video quay. BTC v́ quá bận rộn, không hướng dẫn, nên anh chàng này quay theo ư riêng. Cảnh cần th́ không có. Cảnh không muốn th́ quay đi, quay lại hai ba lần. Cũng may, có phu quân của Hoàng Ly (KQ Tạ Thượng Tứ) quay bằng máy cá nhân, chúng tôi gom  hai tập lại, thành một cuốn phim thứ 3, tuy không vừa ư cho lắm, dù phải mất hơn 30 tiếng đồng hồ cắt xén. Sau đó,  nhờ phu quân của Hoàng Ly, dù chỉ là dân “tài tử” nhưng rất sành nghề, lọc âm thanh. Cuốn băng do KQ Tạ Thượng Tứ làm b́a trong, b́a ngoài trông rất đẹp mắt, anh Phạm Gia Ninh vừa nh́n thấy, đă móc ví ủng hộ liền ($50.00) mặc dù BTC quyết định biếu không, tiền ủng hộ sẽ được nhập quỹ.

Tùân rồi, bíếu BS Thịnh một tập, khi gặp ông làm MC trong tiệc mừng Thíêu úy HQ Hoa Kỳ Phạm Gia Hỷ, trưởng nam của anh chị Phạm Gia Ninh, Ninh là em rụôt của Thủ Qũy Phạm Gia Khôi) đ ư ợc quân chủng Hải Quân tuyển chọn vào trường Y Khoa, BS Thịnh rút túi được 25 đô la:

- Có bao nhiêu xin góp bấy nhiêu.

Phạm Gia Khôi thích chí cười  tủm tỉm

Mười ngày sau buổi tổ chức, tôi mời anh em trong Nhóm tới để ăn mừng. Trời nóng quá nên cái  mục “tôm nướng”, “thịt ḅ nướng” ngoài sân nhà, coi bộ không tiện, mặc dù hai ba cái quạt máy mở tối đa. Anh chị Nguyễn Thanh Châu mang Bún Ḅ, Bánh Bột Lọc lên. Anh chị tươi rói, v́ “mục tiêu” đă đạt, mấy tháng nay gia đ́nh Kim Châu không c̣n lẽ loi đi kiếm tiền lẻ, bù thêm tiền chẳn để gửi về Việt Nam như mười năm qua anh chị đă âm thầm làm. Thế Minh và Hạ sĩ Tuyên bàn tán về các nhạc kịch đă diễn. Mấy anh cho biết, nh́n xuống thấy khán giả đông quá, nên ... khớp! Kim Phương ngồi nghe góp nụ cười. Chúng tôi có một đêm vui của những người cùng chung chí hướng. Phạm Gia Khôi rù ŕ:

-Mấy tháng nay lo quá, Khôi ăn không vô. Mấy ngày nay vui quá, Khôi cũng không ăn được.

Hèn chi anh chàng gầy tom. Ca Nhạc sĩ Trần Thanh Tùng tâm sự:

-Sau khi làm xong chương tŕnh, vui quá, em không muốn đi làm việc, chỉ muốn ra quán cà phê ngồi nói...dóc.

Vợ chồng Trầm Lăng tủm tỉm cười ruồi khi nghe chúng tôi kể lại lời tán dương của khán giả, về sự dàn dựng sân khấu sau khi đi xem văn nghệ, nhất là lời ca tụng của chủ nhân Phoenix Seafood – ông Jimmy Hứa nói:

-Em cho cả chục hội đoàn mướn để tổ chức, nhưng đây là lần đầu tiên em thấy sân khấu của nhà hàng em, đẹp như vậy! Khi màn kéo ra, em ngạc nhiên quá sức. Năm sau, em sẽ ủng hộ chị nữa!

Trong tiệc mừng của tôi, hầu hết mọi người vui quá, chỉ uống mà không ăn, đến 10 giờ đêm th́ rũ nhau về nhà...ngủ, không đi pḥng trà Hát Cho Nhau Nghe như dự trù, v́ sợ Cảnh Sát chận ngoài đường, có mùi bia rượu th́ coi như xui lắm. Làm tôi lỡ hẹn với vũ sư Hùng Lân của pḥng trà Lucky Restaurant, nơi đây có nhạc sĩ Nguyễn Ánh cộng tác. Tháng rồi, các cô em tôi: Hoàng Ly, Hoàng Mộng Dung, Hoàng Mộng Thanh rất thích khi có một đêm vui (tối Thứ Sáu 12/6) đến đây ca hát và khiêu vũ. Các màn ca hát của họ, được Hùng Lân thâu băng, đem về Cali làm kỷ niệm

Hết tháng 6 rồi, trời vẫn không có một chút mây, hứa hẹn một cơn mưa mà thời tiết vẫn nóng bức, có ngày lên cả trăm độ. Trước khi chia tay, tôi nhắc Trần Thanh Tùng và anh Nguyễn Thanh Châu về buổi hội thoại do Hoàng Mộng Thu điều hợp trên đài phát thanh Quê Hương ở Bắc Cali tuần tới. Ba người có dịp kể lại chuyện buồn vui trong buổi tổ chức Hát Cho Thương Phế Binh ngày 13 tháng 6 vừa qua. Riêng, công tác của Ban Điều Hành của chúng tôi phải kéo dài, cho đến khi toàn bộ số tiền quyên góp, về tận tay anh em thương phế binh ở quê nhà. May mắn, tôi có được sự làm việc rất chi tiết và chu đáo của anh Nguyễn Thanh Châu, kỷ lưỡng và sốt sắng của Phạm Gia Khôi, nên gánh nặng của tôi được chia xẻ rất nhiều. Suốt mấy tháng qua, tôi vừa vui, vừa mệt, khi phải nhớ đi, nhớ lại từng khuôn mặt thân hữu, mỗi khi t́nh cờ gặp giữa chợ, trong tiệc hội đoàn,  dúi vào tay vài tờ giấy bạc, xin đề ẩn danh. Nhiều ẩn danh quá, khiến tôi phải viết tắt tên họ của các chị trên cột báo như quí độc giả đă thấy. Các chị  lại đưa tiền mặt, cho nên tôi cứ thắp thỏm, sợ ḿnh quên th́ thật là mang tiếng, v́ mua danh ba vạn, bán danh ba đồng.

Hai mươi lăm năm đi qua của một đời làm báo, công tác này h́nh như không phải là công tác cuối cùng cho Lính - như tôi đă xác nhận với phóng viên Thăng Long trong buổi hội thoại trên đài Little Saigon - v́ Hoàng Mộng Thu và Trần Thanh Tùng cũng như Trầm Lăng đang bàn nhau viết các nhạc kịch, sẽ diễn cho ...buổi gây quỹ kỳ tới. Các nghệ sĩ hát xong là hết việc, c̣n Ban Điều Hành chúng tôi, vấn đề chọn lọc hồ sơ, đi gửi tiền, làm báo cáo v.v. vẫn là công việc rất nhức đầu, đến hai tháng sau, chưa chắc sẽ lấy lại đủ năng lực, làm sao dám nghĩ tới công tác khác trong tương lai!

Hoàng Minh Thúy

 (ngày 13 tháng 7, 2009)