Merry Christmas and
Happy Newyear
Buồn Vui Ngày Cuối
Năm 2010
Hoàng Minh Thúy
Số báo
trước (695), quí vị đă đọc bài “Bên
Lề Cuộc Bầu Cử Hội Đồng Đại
Diện Cộng Đồng 2011-2014”, mà rất đông
đọc giả cho biết, rất thích thú, rất cám
ơn, về những điều tường tŕnh trung
thực nội vụ của cuộc bầu cử xảy
ra trong 25 năm vừa qua tại Houston.
Nhiều
đọc giả gọi điện thọai góp ư,
hoặc t́nh cờ gặp trong các buổi tiệc cuối
năm, nhất là giới cựu quân nhân, cựu tù nhân chánh
trị, trong số đó có cựu Đại tá Phạm Bá
Hoa, cựu Thiếu Tá Trần văn Bường, và
một số nữ độc giả như phu nhân KQ Nguyễn
Bảo Quỳnh... Điện thoại reo
tối ngày v́ sự quan tâm của đồng hương
sau khi biết rơ ngọn nguồn nguyên nhân xáo trộn trong cộng
đồng và những ǵ xảy ra trong cuộc bầu
cử Hội Đồng Đại Diện Cộng
Đồng.
Thật ra, viết
những lọai bài như thế, chúng tôi phải gọi hàng
chục cú điện thọai để phối kiểm
tin, ngồi máy computer khoảng 30 tiếng đồng
hồ và khoảng 20 tiếng đồng hồ tham gia vào
các buổi hội họp, ghi chú tất cả những
dữ kiện quan trọng, bởi v́ phải giữ
sự ngay thật, sự trung tín, v́ cái tên của ḿnh
nằm dưới bài viết. Khi mọi sự lên “dàn
phóng”, th́ phải chuẩn bị tâm lư để đối
đầu với lũ âm binh, bôi bẩn, mạ
lỵ, mạt sát bởi v́ quyền lợi của họ
bị va chạm, bởi v́ âm mưu của họ bị
lột trần.
Do vậy mà báo chí
Hỏi vui không,
chắc chắn là phải vui rồi, v́ biết sau lưng
ḿnh, có rất nhiều người âm thầm yểm
trợ. Hỏi rằng, buồn không, khi bị
chửi rủa tục tằn thô bỉ... Thưa rằng:
không! V́:
đă mang
lấy nghiệp vào thân,
th́ đừng trách
móc trời gần trời xa. (Kiều -
Nguyễn Du)
Bởi v́: Ví
phỏng đường đời bằng phẳng
cả, th́ làm sao biết ai . . .. là kẻ anh hùng!
Cầm tờ báo
này trong tay, chắc là đọc giả thân yêu của Xây
Dựng đang tự hỏi, tại sao cái tựa
đề của bài viết hôm nay, có cái tên nhẹ nhàng
như bước chân muà Đông đang rón rén vào thành
phố, thay v́ “Trong Lề Cuộc
Bầu Cử Tân Hội Đồng Đại Diện NVQG
tại Houston” như quí vị đang mong chờ, sau bài “Bên
Lề Cuộc Bầu Cử”... Quí vị nh́n ra
ngoài trời sẽ thấy rơ nguyên do, v́ thời tiết
rất ảnh hưởng đến tâm tư của
những người cầm viết, có tính nghệ sĩ
như chúng tôi.
V́ vậy, tôi...
tạm ngưng chuyện dài Cộng Đồng, một
đề tài mà rất đông đọc giả trong vùng,
cũng như ở nơi xa mong đợi, phần nào cũng
có lời dặn ḍ của ông thầy Tử vi từ
Canada..”thiên cơ bất khả lậu”.
Thầy Minh dặn tôi, chờ mà xem điều ông tiên
đoán, những diễn tiến trong tương lai như
luật trời đă định, bà LS Teresa Ngọc Hoàng,
tuổi Canh Tuất, gặp Tam hợp hay Tam tai về
chuyện đắc cử vào chức vụ Chủ
tịch Hội Đồng Đại Diện Cộng
Đồng. LS Hoàng Duy Hùng bước sang năm âm lịch
(Con Mèo) là năm tuổi, sẽ gặp xui xẻo ǵ trên
bước đường hoan lộ! Nhất là ông bạn LS của chúng tôi, bấm qủe
dịch, rồi phán rằng: Bà Teresa Ngọc Hoàng dắc
cử, nhưng sau đó ra ṭa. . .
Tới hôm nay, quẻ
ra đúng hết 3 phần 4 rồi đó!
Vả lại, sau
ngày bầu cử, chúng tôi được biết, Hội
Đồng Giám Sát đă nộp đơn thưa Hội
Đồng Đại Diện đương nhiệm
với các vị sau đây: Chủ tịch
đương nhiệm Phan Như Học, cựu Chủ
tịch LS Hoàng Duy Hùng, Cố vấn Luật Pháp Teresa
Ngọc Hoàng, Tổng Thư Kư Viễn Phương, Thủ
Qũy Trương Khanh về vấn đề tài
chánh, nên có nhiều dữ kiện không nên tiết lộ, có
thể ảnh hưởng đến vấn đề
pháp lư đang diễn tiến theo thủ tục của toà
án.
(Ngày 12 tháng 12,
2010, hai bên đă có mặt trước quan toà. Bên Hội
Đồng Giám Sát (nguyên cáo) có 2 luật sư Mỹ và
Việt và tổng cộng 40 ủng hộ viên tham
dự.
Bên Hội
Đồng Đại Diện Cộng Đồng (bị
cáo) có LS Nghị viên Hùng, LS Teresa Ngoc Hoàng và cô Thủ Qũy
Trương Khanh và đại diện 8 đảng.
Nghị viên Hoàng Duy Hùng không mướn luật sư
biện hộ.. Dịp này,
bên bị cáo đưa đơn kháng tố (countersue)
bằng cách thưa Nha sĩ
Bởi lư do trên, nên tôi xin
mượn trang báo ngày cuối năm, để cảm
tạ ân t́nh của một số thân hữu, mà tôi đă
nhận trong mấy tháng vừa qua, ngoài các tấm thiệp
chúc mừng Giáng Sinh và Năm Mới.
Cám
ơn anh Hoà và chị Tâm.
Mùa
Đông đến, tôi có cơ hội quấn khăn quanh
cổ như thói quen thời c̣n trẻ, để chống
lạnh và làm đẹp. V́ vậy, xin cám ơn:
-Hoàng Mai - chủ
nhân tiệm vàng Kim Hoàn - đă
tặng 5 khăn lụa đủ màu, trong dịp Mai đi
thăm con gái có học bổng, theo học khoá Thời Trang
bên Âu Châu.
-Chị
Tường An, thân mẫu của BS Lê Trúc, tặng cho
khăn lụa màu đỏ tía, nhân dịp anh chị du hành
Pháp quốc cùng gia đ́nh Lê Trúc, nhất là các Hủ Dưa
Chua ḍn tan, chị đích thân làm, ăn với thịt kho Tầu,
trong lúc trời lạnh, th́ không có ǵ hơn. (V́ vậy, em
phải nới eo áo dài ra!)
-Cám ơn Mai
Đỗ đă tặng cho mấy tube kem Nhuộm Tóc hàng
hiệu, để “diện” mừng năm mới.
-Cám ơn Kim, đă
tặng 2 áo dài rất đẹp cho các buổi tiệc
mừng Xuân.
-Cám ơn vợ
Thái văn Lư, chủ nhân tiệm vàng Thành Lợi, đă
bỏ th́ giờ đan gấp cho chị Thúy một
khăn Len h́nh cờ vàng ba sọc đỏ, để
quấn cổ khi tham dự đêm truy điệu của
Khoá 18 Vơ Bị, vừa tổ chức tại khu
Tượng Đài Chiến Sĩ (Thứ Sáu 19 tháng 11, 10).
Vợ chồng Thái
văn Lư một thời là dân tị nạn, ở chung một trại. Định cư
tại Houston, sau thời gian làm thợ, rồi trở nên
chủ nhân tiệm vàng, vợ chồng Lư không quên gọi
báo Xây Dựng để đăng quảng cáo, dành
nhiều ân t́nh mỗi khi ghé thăm. Dù trời nóng hay
trời lạnh, chai nước lọc luôn được
Lư mời bằng hai tay. Khi
thấy vợ Lư đan áo cho cháu ngọai, chị Thúy
ngỏ ư muốn có khăn Cờ Vàng. Thế là 2 ngày
sau đă nghe tiếng gọi:
-Em thức cả
đêm, để đan cho xong cái khăn này, để
chị có khăn quấn cổ ngày mai!
Đêm truy
điệu của Khoá 18 trường Vơ Bị Đà
Lạt (tối Thứ Sáu ngày 19/11/10), tại khu Tượng Đài
Chiến Sĩ Việt-Mỹ; trời lạnh sáu
mươi độ, gió 20 dặm, mà ḷng chị Thúy
rất ấm, khi quấn cổ chiếc khăn Len ân t́nh,
h́nh cờ Vàng ba sọc đỏ...Không có món quà nào ư
nghĩa hơn, v́ đó là món quà ḿnh đang mong chờ và v́
nó được kết tạo trong t́nh thương,
sự quí mến, mà vợ chồng Lư đă dành cho chị.
-Cũng cám ơn
lời nhắc nhở của Thưởng, chủ nhân
tiệm vàng Như Ngọc, khuyên “anh chị nghỉ
một số báo, xếp mọi việc qua một bên,
rảnh rang đầu óc, du lịch phương xa, v́... già
rồi đó”.
Quà nhận
được bất kể lớn nhỏ,
được người ta nghĩ đến ḿnh là vui
rồi! Những niềm vui kể trên làm trái tim
ấm áp khi những cơn gió lạnh giá thổi qua thành
phố. Càng vui hơn khi trong ngày lễ Tạ
Ơn, nhận được một ngàn đô la từ anh
chị Ph.T.Th, và hai trăm đô la của một nữ
đọc gỉa ẩn danh, để chuyển về cho
12 anh TPB ở thôn ấp xa xôi.
*Tháng 12,
***
Mùa Đông này, tôi
cũng được các em “rủ rê” giũ bỏ
chuyện cộng đồng
-Lên thiền
viện phải đi trong mùa Hè.
-Chị rủ anh
Hải Lăng, để anh lái xe.
-Ba mươi
lăm năm hơn, anh chưa về VN. Mười
năm rồi, anh không ra khỏi
Cuối
năm, dọn dẹp nhà mừng xuân mới, t́nh cờ
soạn mấy tấm ảnh thời tuổi nhỏ,
năm tôi 16 với một bầy em bao quanh. Tôi lật đi,
lật lại mấy tấm ảnh bạc màu, ngắm nghía,
bâng khuâng... Ngoài kia, trời âm u, lá
xếp hàng trên lối đi. Thời tiết
lạnh, mà phải rời khỏi cái nôi ấm áp của
ngôi nhà quen thuộc, để du lịch bất cứ
nơi đâu, ở tiểu bang nào, cũng làm cho tôi ngại
ngần. Cuối năm, tôi hay ngẩn
ngơ nhớ về quá khứ, khi soi gương thấy
tóc đầy sợi bạc, quầng mắt đă có
dấu chân chim. Nhớ khu phi trường đầy
gió lộng của một thời thả diều cùng các em,
hay những lúc ba chị em sấp sỉ tuổi nhau,
ngồi co ro trong ḷng phi cơ Vận Tải, theo các chú KQ
trong các chuyến công tác tải hàng, bay về miền Nha
Trang nắng ấm. Những ngày mùa Hè, trong
ngôi nhà cổ ba gian trong khu Rọc Rau Muống của thành
phố nghỉ mát. Buổi trưa bà O (là em của
ba theo tiếng gọi của miền
Trung) cho ăn cá Nục kho khô với cơm nắm sau
khi tắm biển ban sáng. Buổi trưa sang khu
đồng đền xem các bà cúng và múa vũ điệu
chèo thuyền. Buổi chiều ngồi vắt vẻo trên
chảng ba của cây Ổi sẻ sai trái thơm
phức, hoặc lanh quanh dưới gốc cây chùm ruột
đầy trái vàng tươi. Sau buổi cơm tối,
tranh nhau dành ghế bố, nằm dưới gốc hoàng lan ngắm trăng lên, nghe chuyện cổ
tích. Khi đi ngủ, chí chóe dành nhau nằm
cạnh cửa sổ. Giấc ngủ
trẻ thơ tắm đượm mùi hoa ngâu, hoa chanh, hoa
khế của khu vườn rộng.
Thắm
thoát mà mấy chục năm dài trôi qua, bây giờ tóc ai
cũng có sợi bạc. Mỗi người trong số 9
chị em gái, đă theo thời gian mà thay
đổi mọi điều. Bên cạnh sự may mắn
thành đạt của con cháu, th́ đại gia đ́nh nào
cũng có những rủi ro trong đời sống.
***
Ba à! Tuần
rồi, con đi ăn tiệc ở nhà hàng Kim Sơn
Fountain, trong dịp mừng 55 năm thành hôn của một
vợ chồng cao niên. Thấy cô trưởng nữ hát,
ḥ, làm vui cha mẹ...Thấy gia đ́nh họ sum vầy,
yến tiệc, con chạnh ḷng.
Bầy con tṛn một tá, vậy mà ba nằm xuống
trong đơn lẽ, v́ má và tụi con không có ở bên ba.
Ba chấp nhận ở lại, làm ông từ gĩư
căn nhà rộng, để nếu như má và tụi con
có bị bắt (về tội vượt biên) th́ cũng
có nơi quay về..
Con nhớ
đến ba khi con xắn nĩa vào miếng thịt ḅ Filet Mignon, món
thứ tư của một thực đơn thịnh sọan
của buổi tiệc hôm nay.
Con nhớ
đến nhà hàng Đồng Phát ở khu Chợ Cũ, nhà
hàng Tây (La Cigale) đường Đinh Tiên Hoàng, khu Dakao,
Saigon mà cha con ta thường ghé ăn chiều, năm con
14, 15 tuổi. Món thịt ḅ Filet Mignon ba luôn
chọn khi bước vào nhà hàng này. Ba nói rằng,
miếng thịt thăn này là phần ngon nhất trong thân
thể con ḅ.
Khi bồi mang
thức ăn ra, ba chỉ dạy con cách
xử dụng dao, nĩa sao cho giống....dân Tây! Con vừa
ăn, vừa tỉ tê xin đi học vơ Judo, sau khi ba
dẫn đi xem một trận đấu ở sân Tinh Vơ
(Chợ Lớn). Ba nói rằng, con gái nên đi học may vá,
nấu ăn, tại sao con muốn đi học Vơ? Sau cùng
th́ ba cũng thuận, cho con tiền may áo vơ sinh.
Hôm nay, trong buổi
chiều của tháng cuối năm trên quê người,
vừa thoạt nh́n bảng thực đơn
(Ḅ Filet Mignon
nướng), con đă thấy ḷng bâng khuâng..
Khi đặt cái
nĩa vào miếng thịt khoanh tṛn, con thấy cả
thế giới tuổi thơ hiện về trong kư ức.
Ba dặn, để trên thịt một chút bơ
Bretel nữa th́ mới đúng điệu!
Trên xứ Mỹ,
có nhiều loại bơ, nhưng không có
lọai nào có mùi vị giống bơ Bretel!
Ba ơi! Thức ăn ở quê người thừa mứa,
bằng hữu cũng đông, nhưng lúc nào ăn thịt
ḅ beef steak, con cũng ngậm ngùi, nhớ không khí
đầm ấm riêng tư của cha con ḿnh.
Bây giờ chỉ
c̣n là kỷ niệm./.
Hoàng
Minh Thúy
Chiều
cuối năm nơi quê người
tháng 12, 2010