Phạm Văn Ḥa

 

 

 

 

Ngày Quân Lực 19-6

 

Ngược Ḍng Thời Gian

Vào những năm trước 65, sau một loạt các biến cố chính trị, và sự bất đồng của các cấp lảnh đạo dân sự làm t́nh h́nh VNCH càng ngày càng rối ren, dẫn đến việc: 

Ngày 25-5-1965, thủ tướng Phan Huy Quát cải tổ chính phủ, bổ nhiệm một số tổng trưởng mới. Quốc trưởng Phan Khắc Sửu không đồng ư. 

T́nh h́nh lại càng bế tắc, bất ổn cho công cuộc chống Cộng của quân dân Miền Nam Việt Nam.

Do đó ngày 11/6/1965, Quốc Trưởng Việt Nam Cộng Ḥa, Hội Đồng Quốc Gia Lập Pháp, Chánh Phủ Việt Nam Cộng Ḥa đồng thanh quyết định long trọng trao trả lại cho Quân Đội Việt Nam Cộng Ḥa trách nhiệm và quyền hành lănh đạo quốc gia.

Và ngày 14-6-1965, HĐQL đồng thanh chấp nhận đứng ra lănh trọng trách điều khiển quốc gia, thành lập một ủy ban lănh đạo của quân lực mệnh danh là Ủy ban Lănh đạo Quốc gia (UBLĐQG)

Sau khi tuyên bố nhận lănh trách nhiệm đứng ra điều khiển đất nước, các tướng lănh đề cử: trung tướng Nguyễn Văn Thiệu giữ chức chủ tịch Ủy ban Lănh đạo Quốc gia (UBLĐQG), nhiệm vụ và quyền hành quốc trưởng; trung tướng Phạm Xuân Chiểu làm tổng thư kư UBLĐQG; thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ là ủy viên phụ trách điều khiển hành pháp, nhiệm vụ và quyền hành Thủ Tướng.

Ngày 19-6-1965, HĐQL quyết định giải tán Hội đồng Quốc gia Lập pháp.  Chủ tịch UBLĐQG Nguyễn Văn Thiệu kư sắc lệnh 001/a/CT/LĐQG thành lập nội các chiến tranh, gọi là Ủy ban Hành pháp Trung ương (UBHPTƯ) do Thiếu tướng Nguyễn Cao Kỳ làm chủ tịch.

Khác với những lần đảo chánh hay chỉnh lư trước đây, lần nầy do tranh chấp giữa các chính khách dân sự và với sự thỏa thuận của phía chính phủ dân sự, các tướng lănh ra nắm chính quyền. Từ đây, ngày 19-6 được xem là ngày kỷ niệm Quân lực VNCH nắm chính quyền, và thường được gọi là NGÀY QUÂN LỰC.

(Viết theo Việt Sử Đại Cương tập 6)

19-6:  Mốc Thời Gian của Người Việt Ly Hương

Kể từ ngày đó, hàng năm vào ngày Quân Lực 19-6 có tổ chức diễn hành, duyệt binh tại Sàig̣n để kỷ niệm đồng thời để tuyên dương công trạng các đơn vị, và quân dân cán chính hữu công trong việc bảo quốc an dân.  Dần dà ngày 26 tháng 10, c̣n gọi là ngày Tết Cộng Ḥa đi vào quên lăng.

Sau biến cố 30-4, sự tan ră của chính thể miền nam để lại ḷng dân nhiều uẩn ức.  Quả cầu pha lê của chế độ VNCH bị tan ră. Những chiến sĩ và người dân Việt Nam yêu chuộng tự do bỏ nước ra đi mang theo những mảnh vở vụn khắp cùng năm châu thế giới.  C̣n lại nơi quê nhà những chiến hữu với cuộc sống đau buồn bị kềm kẹp, tù đày, con cái bị bạc đăi bởi tập đoàn thống trị không cùng ư thức hệ.  Để lại nơi quê nhà một nghĩa trang Biên Ḥa mà nay ngày một hoang phế, làm đau ḷng những tấm thẻ bài nằm yên trong nấm mộ, của những tử sĩ vị quốc vong thân.

Những tưởng, sau ngày 30-4, ngày Quân Lực 19-6 sẽ bị quên lăng.  Đây là điều mà tập đoàn Hà Nội mong muốn, nhưng những người xa quê cùng lư tưởng tự do, hàng năm tổ chức thật rầm rộ kỷ niệm 19 tháng 6.

Tại Houston năm nay, ngày Quân Lực được tổ chức quy mô hơn các năm qua.  Nh́n đoàn diễn hành của các hội đoàn quân đội, chúng ta mới thấy được niềm tin mảnh liệt của ngững người chiến sĩ VNCH.  Người dân Việt Nam có quyền hảnh diện v́ những người chiến sĩ can cường vẫn bất khuất kiên tŕ.  Nơi nào có cộng đồng người Việt là có tổ chức ngày Quân Lực 19-6.  Không một văn thư, công điện, email nhắc nhở.  Không lảnh tụ.  Không  ngân khoản.  Nhưng nhờ ḷng dân, nhờ ư chí của người chiến sĩ, nhờ vào sự đoàn kết mà cờ Vàng-Ba-Sọc-Đỏ luôn luôn phất phới.  Tiếng hoan hô vang dội khi đoàn diễn hành đi qua.  Tiếng Đả Đảo Cộng Sản vang dậy của người dân.  Tiếng reo ḥ.  Tiếng đồng ca "Này công dân ơi đáp lên đáp lời sông núi" vang dội, trong ánh mắt rạng ngời.  Những bàn tay đặt trên tim, nói lên ḷng yêu quê hương hằn sâu trong ḷng mọi người dân Việt.

Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ đă tung bay ở Hoa Kỳ, Canada, Paris, Đức, Úc . . . trong buổi ban mai, vào ban trưa, lúc xế chiều.  Đâu đâu có cộng đồng người Việt là có màu cờ sắc áo của người quân dân VNCH.

Trong các buổi lễ 19-6 diễn ra mọi nơi, chắc chắn phải có các phần tử của tập đoàn Hà Nội trà trộn.  Họ đă chứng kiến ư chí sắt đá của "nhân dân miền nam", họ đă thấy ḷng quyết tâm của các chiến sĩ VNCH.  Họ đă thấy Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ tung bay ngạo nghễ trên đại lộ, trong góc phố, ngoài cửa các tiệm buôn.  Hăy nói cho tập đoàn của họ nghe, hăy mở mắt cho tập đoàn của họ thấy những ǵ mà họ đă chứng kiến. 

Lá cờ là tượng trưng cho quốc gia, vậy mà toàn thế giới lá cờ của  chính quyền Hà Nội chỉ được khép nép tại nơi họ đặt sứ quán, trong khi lá cờ VNCH tung bay khắp phố phường, ở đâu có người Việt là có Cờ-Vàng-Ba-Sọc-Đỏ.  Th́ c̣n đâu là thể diện quốc gia, c̣n đâu là thể diện của chính quyền CS như bộ máy tuyên truyền của họ vẫn thường rêu rao.

Ngày Quân Lực và Tôi

Khi xưa, tôi được hân hạnh có mặt trong đoàn diễn hành ngày 26-10 trên đại lộ Thống Nhất, thủ đô nước Việt thân yêu, để thấy ḷng hảnh diện của người trai trong thời binh lửa, bầu nhiệt huyết lan dần theo từng bước chân nhịp đều theo khúc quân hành, tinh thần yêu quê hương dâng cao theo tiếng reo ḥ của người dân.

Ngày nay, nửa thế kỷ trôi qua, tôi lại được diễn hành trong ngày Quân Lực 19-6 trên đại lộ ở Houston, xa quê hương nửa ṿng quay trái đất. Vẫn thấy ḷng hănh diện của người chiến sĩ già xa quê hương, vẫn thấy bầu nhiệt huyết theo từng bước chân theo khúc nhạc Xuất Quân.  Và biết được tinh thần yêu quê hương vẫn c̣n trong tôi khi nghe tiếng reo ḥ của bà con đón chào.  Bước chân dù có mỏi, chân dù có lỗi nhịp quân hành, nhưng ḷng yêu quê hương, yêu chuộng tự do vẫn sâu đậm rong tâm khảm người lính già không bao giờ chết.

Tôi nghe tiếng của người vợ lo cho chồng "Anh nhớ uống viên thuốc trợ tim trước khi đi diễn hành", "Anh nhớ ăn chút ǵ đi, cả ngày nay anh chưa ăn uống",

Tôi nghe tiếng người lính già dặn vợ "Thuốc anh giữ đây, cho em khi nào cần", "Đôi dép của em để trong xe, nhớ thay để kẻo mỏi chân",

Tôi nghe tiếng các người đồng đội "Bác sĩ dặn tao phải từ từ v́ tuổi tác",

Tôi thấy từng chai nước được chuyền tay, những giọt nước mát được khoác lên mặt, nhúng vào khăn để làm nhẹ đi phần nào cái nắng nung người của trời Houston vào Hạ,

Tôi chứng kiến h́nh ảnh người dân, vui mừng trong ánh mắt, tiếng reo ḥ vang dội chào đón đoàn diễn hành,

Và tôi nghe tiếng hát đồng thanh bài chào cờ vang vang trong buổi nắng chiều vừa tắt trên ngọn cây quanh khu lễ đài tại chợ Hồng Kông 4.

Ḷng thật vui v́ tôi đă học được bài học t́nh tự quê hương, t́nh chiến hữu, t́nh vợ chồng, t́nh dân quân rạng rỡ như rừng cờ VNVH, rừng cờ quân binh chủng tung bay, trong ngày quân dân đoàn kết.  Ngày Quân Lực đă qua.  Một thể chế đă bị cáo chung đến nay là 37 năm.  Một quân đội hùng mạnh ngày nào nay không c̣n nữa, nhưng tinh thần của người quân nhân VNCH yêu chuộng tự do không phai mờ v́ thời gian, và khí thế hào hùng của lớp cha ông sẽ là ánh đuốc rạng ngời soi đường cho thế hệ mai sau. 

Phạm Văn Ḥa, 2012