Minh Vũ
Em nhẹ bước vào hồn tôi chưa
nhỉ
..?
Mà tưởng
như nghìn thế kỷ đã qua
Bóng dáng em cứ ẩn
hiện kiêu sa
Khiến tôi ngỡ em là
người tri kỷ
…
Say cơn mộng
bên em không
ngừng nghỉ
Tiếng em ru lời
thủ thỉ yêu đương
Hồn tôi bay phiêu bạt cõi vô thường
Chỉ nghe gió vấn vương
và ảo mộng…
Như dang cánh chơi vơi miền biển rộng
Bầu trời xanh với nước biếc thênh thang
Chập chùng xa mây trắng
hợp thành đàn
Bay lơ lửng
ngút ngàn xa thăm thẳm…
Em ngự trị trái tim tôi đầm thắm
Tôi ngỡ em xương thịt ngấm lâu rồi
Từng ngón tay đến
khóe mắt, bờ môi
Mái tóc xõa, ngực căng đầy nhịp thở…
Chợt tỉnh mộng hồn mình còn bỡ
ngỡ
Tôi ở đâu
hay còn lạc chốn thiên đường?
Mắt vẫn như còn hình
bóng tơ vương
Em hiện thật ..hay
chỉ là mộng ảo?!
Minh Vũ