Thơ vui
Già
háp ..!
Chàng Phạm
Tây phương năm chục ..vẫn
xuân
Người Việt năm chục
..tự dưng nghĩ Già..!?
Cứ lo thiên hạ gần xa
Xầm x́ bàn tán “nết na” của
ḿnh …
Bắt đầu .. ít
nói làm thinh
Bắt đầu trang điểm giống in Cụ
Già!
Vợ chồng ..mắc cở
ngồi xa
Không c̣n âu yếm như là khi xưa ..
Ngày trước sáng chiều đón đưa
Giờ tuổi..năm bó ..không ưa cảnh nầy!
Xưa “Honey” giờ: “Má mầy!”
Xưa “Anh yêu dấu” giờ đây: “Ông Già!”
Sao không thân mật đậm
đà
Lời yêu ngọt mật như là
thuở nao ..?
Xưa, nay đâu khác ǵ nhau
Chỉ là ..một chút tuổi cao
thôi mà!
Người xưa cũng
vẫn là ta
Người nay cũng vẫn
cùng là người xưa
Thương nhau biết
mấy cho vừa
Cớ sao lại
phải đong đưa ưỡm ờ ..?
Chưa Ǵa mà
cứ ngẩn ngơ
Chưa Ǵa hồn
đă giật dờ nơi đâu
Đến khi…Già thật..ngồi rầu!
Tiếc thời “Già háp” c̣n
đâu bây giờ …
Sống vui, cứ mộng,
cứ mơ…
Yêu nhau như lúc đợi
chờ đón đưa
Nàng sẽ xinh đẹp như xưa
Chàng sẽ thả mắt t́nh đưa trao nàng…
Lầu đài hạnh phúc thênh
thang
Chung nhau an hưởng bỏ
hoang phí đời
Cho nhau nồng ấm đi
thôi
Kẻo vài năm
nữa ..chỉ ngồi nh́n nhau!
Chàng Phạm