Thơ vui

Bịnh…Microphone!

                             Chàng Phạm Texas


 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Microphone ..hấp dẫn cái chi?

Ông, Bà, Cô, Bác nắm gh́ không buông

Cứ hát hết bài t́nh buồn

Rồi sang nhạc trẻ…luồng tuông vậy Trời!?

 

Gần đây ở khắp mọi nơi

Ông, Bà, Cô, Bác khỏi mời cũng..lên!

Giành nhau ca hát vang rền

Rống cổ bài bản hớ hênh, buồn cười

 

Thiên hạ bị ..xốn con ngươi

Bịt tai, hả họng, ngắm “người Micro”!

Ông, Bà, Cô, Bác ..xin

Bầu Show đâu, sao để Micro như vầy?! 

 

 Ngày xưa mới đến xứ nầy

Ông, Bà, Cô, Bác ..ngất ngây đi làm

Tiệc tùng, hội họp hổng ham

Cuối tuần thêm jobs sáng làm tới khuya…

 

Bây giờ Hội nọ, Đoàn kia

Đấu tranh, phát biểu đầm đ́a lâm ly!

Người Việt tị nạn cười kh́:

-Ông, Bà, Cô, Bác khoái khi lên đài

Thèm được người ta vỗ tay

Lập , lập cập, nói dài, quanh co

 

Thùng rỗng thường hay kêu to

Điếc không sợ súng, đoán ṃ nói sai

Bắt chước nhưng hỏng thuộc bài

Mà cứ ham đứng nói hoài chán ghê!.