Chàng:
Anh hỏi em có Yêu anh
không?
Ngày lại ngày anh chờ
đợi ngóng trông
Sao chẳng
thấy email, phone đáp lại.
Có phải chăng
em vẫn c̣n e ngại
Để cho anh làm măi
kẻ si t́nh
Anh đợi
chờ, em im lặng làm thinh
Để anh nhớ
bóng h́nh em chất ngất ..
Thà em nói với anh
lời thành thật
Em không yêu, anh
đừng mộng chi nhiều
Để cho anh không
phải có những chiều
Thơ thẩn
nhớ, quạnh hiu buồn xa vắng …
Nói đi em, dẫu
là lời cay đắng
Nghe nát ḷng
để anh khỏi trông mong
Làm thinh là gieo
khổ, em biết không?
Giai nhân hỡi, sao
đành ḷng hờ hững…
Nàng:
Em đă nói
mà anh..vờ bỏ lửng
Cứ trông
chờ, cứ mộng mộng, mơ mơ
Em lặng
im tức là nói: “Đừng chờ”
Hăy suy
nghĩ, đừng ởm ờ không hiểu…
Con gái nào
cũng nói năng yểu điệu
Lúc bằng
lời, khi ánh mắt bâng quơ
Lúc nụ
cười, lúc hờn mát, hững hờ
Lúc im
lặng hằng giờ ngồi im tiếng
Em không nói
“tức là em đă nói”
Câu trả
lời không phát ở đầu môi
Nếu
như anh hiểu
được tiếng
em rồi
Khỏi trăn trở, bồi hồi chi anh ạ!