Thơ

 

Ðồn vắng chiều xuân

 

                                                   Minh

 

Cởi ba , nón sắt với bi đông

Nhảy ùm xuống sông bơi vài vòng

Bụi đất quân hành trôi theo nước

Mặc quần áo ướt ..thấy mát lòng!

 

Ðồn vắng chiều nay ta đứng trông

Rừng che phủ mặt trời hồng

Chim trời vỗ cánh bay về tổ

Xa nghe tiếng bom nổ vọng về ..

 

Ðêm xuống lạnh lùng, muỗi vo ve

Ðôm đốm bay bay tỏa lập lòe

Tay ôm thép súng nghe lạnh ngắt

Mắt nhìn, tai chú ý lắng nghe

 

Phiên gát đêm nay buồn lặng lẽ

đơn người lính trẻ xa nhà

Thầm hoa mộng ngày xưa

Thuở còn ấpchuyện yêu đương

 

Thư viết từ chiến trường

 

thư trước hẹn em kỳ phép tới

Anh sẽ về kịp buổi cúng Giao thừa

Anh đền em những hứa hẹn còn chưa

Ðể bù lại vừa lòng người mong đợi …

 

Anh mường tượng ngày về lần phép tới

Hai đứa mình sẽ quấn quít bên nhau

Sánh bước trên con đường cũ ngày nào

Thuở đôi lứa yêu đương thời đi học …

 

Giao thừa xong mình cùng đi hái lộc

Ðến Lăng Ông xin xăm quẻ đầu năm

Khấn Tả Quân lời cầu nguyện thì thầm

Cho hai đứa ngàn năm không xa cách ..

 

Tội cho em! Những ngày dài cô quạnh

Làm người yêu lính trận ở biên cương

Ít có khi về thăm lại phố phường

Vì chinh chiến, quê hương còn khói lửa …

 

Nhớ em lắm, anh nguyện cầu hằng bữa

Những đêm dài ngồi dựa chiến hào sâu

Nhìn hỏa châu lấp lánh trong đêm thâu

Anh cứ ngỡ ngày nào đèn đô thị …

 

Ước gì anh được thành chàng Thi sĩ

Viết tặng em yêu quí những vần thơ

Kể em nghe chuyện ở chốn xa mờ

Có người Lính mộng mơ về phố cũ …

 

Thư anh viết ngàn trang vẫn chưa đủ

Gởi về em trọn ấp ủ yêu thương

Của chiến binh đang ở chốn xa trường

Cho cô gái còn vương tà áo trắng …

 

Tình đất nước đôi vai anh mang nặng

Tình yêu em thầm lặng giữ trong tim

Khi quê hương bom đạn chưa lắng im

Thương em quá! Nỗi niềm người chờ đợi …