Tản
mạn
Mùa Xuân, Hoa
Xuân & Tuổi Xuân
Phạm văn Hòa
(Tạp Chí Xây Dựng – Năm Thứ 33 –
Số 834 phát hành ngày 2-4-2016 tại
Ở Việt
Giờ đây,
người Việt tứ tán khắp cùng năm châu,
người đến vùng nhiệt đới, người
vùng hàn đới, người sống phía Nam bán cầu,
người Bắc bán cầu;
do vậy mỗi nơi hưởng Xuân khác biệt
chẳng vì thời tiết mà cả vì xã hội mình đang
sống. Riêng tại Hoa Kỳ
theo tài liệu ngày đầu Xuân vào ngày
20 hay 21 tháng 3. Ngày này còn
gọi là Vernal (Spring) Equinox hay là Xuân Phân,
tức là thời điểm khi mặt trời băng qua
vùng xích đới khi quả địa cầu di chuyển
về phía bắc. Trong khi Xuân
Phân ở vùng Bắc bán cầu thì là Thu Phân, Autumnal (Fall)
Equinox ở vùng Nam bán cầu, theo như các khoa học gia tính
toán quỷ đạo của Thái Dương Hệ, nghe ra
thật không thơ mộng chút nào so với những gì có
trong đầu lúc tuổi thơ.
Khi
nhỏ tôi chỉ biết quanh quẩn trong làng xóm. Lâu lâu được theo má đi chợ là điều vui. Lớn lên được
đến tỉnh lân cận là niềm hãnh diện,
tưởng chừng như mình biết nhiều hiểu
rộng! Nhưng nay, khi
được nhìn thiên hà qua viễn vọng kính Hubble
ở ngoại tầng không gian, lại thấy mình vô cùng nhỏ bé!
Không gian sao bao la
Con người quá
bé nhỏ
Chưa bằng
hạt cát phù sa
Không bằng bụi
mờ trong gió . . .
Khi chúng ta cùng đi
học
Anh nói
đường cong, tôi cho là đường thẳng
Tranh cãi chỉ phí
lời
Cả hai cùng
đúng thôi
Em vừa gọi tên
tôi
Báo là bên kia bình minh sáng ngời
Bên này . . .thì . . .trời còn tối thui
Thời gian, không
gian mấy phương trời . . .
Chạnh nhớ
về dĩ vãng
Mất rồi còn
đâu nữa quê hương ơi
Và tuổi thơ
Và nơi bắt
đầu cuộc đời . . .
(Trích Sẽ Còn
Lại Gì của Phạm văn Hòa)
Tuổi đời
càng cao, khi biết rằng vũ trụ mênh mông, khi luật
nhân sinh rất tương đối, “Sẽ Còn Lại
Gì” đây, khi tuổi xuân nhạt dần vắt đi
nguồn sinh lực, trong khi vạn vật vẫn
đơm hoa kết trái để hương sắc
cuộc đời vẫn mãi tồn tại tái sinh.
Viết về mùa Xuân mà không nói
đến hoa là điều thiếu sót.
Mùa Xuân ở
Tôi được
dịp viếng
Ngoài các loại hoa
được trồng và chăm sóc, các loài hoa dại
cũng rộ nở khi Xuân về trên cánh đồng hoang
vắng, bên vệ đường, trong thung lũng, trên
sườn đồi, làm cảnh sắc thiên nhiên
tươi mát sau mùa Đông lạnh lẽo. Không còn gì thơ mộng hơn lái
xe vào mùa Xuân qua cánh đồng hoang, khu
rừng vắng, lúc ban mai khi sương sớm còn
vươn la đà. Riêng tại ĐàLạt quê hương tôi,
những ai đã một lần viếng nơi này vào mùa
Xuân, hương sắc ấy sẽ lưu mãi trong lòng. Đặc biệt màu tím hoa sim
nhuộm từng ngọn đồi chập chùng
ĐàLạt thơ mộng, kỷ niệm từ những
năm xưa theo học tại đây
nay còn lưu luyến. Xin
mượn đoạn văn rất dễ thương
của LN sau đây trên Blog viết về nét đẹp
của ĐàLạt nhuộm màu sim và phượng tím:
“Từ
nhỏ tôi đã yêu màu tím. Màu tím hoàng hôn, màu
tím của những hoa sim bên sườn đồi rồi
đến chiếc áo màu tím của mẹ tôi cũng yêu. Có người bảo màu tím buồn lắm,
cũng có người bảo màu tím lãng mạn; nhưng
đối với tôi, màu tím thật đặc biệt –
màu tím trong tôi thật ngọt ngào và tươi vui”. LN
viết tiếp
“Ai bảo Đà Lạt buồn, ai bảo
màu tím buồn, màu tím của Đà Lạt, phượng tím
Đà Lạt ngọt ngào thế kia mà. Dù có đi
đến đâu, đến phương trời nào, vùng
đất nào đi nữa thì vào những ngày Tháng Ba, Tháng
Tư tôi cũng khẽ ngước nhìn lên bầu trời
tưởng tượng như trước mắt mình là
cả bầu trời phượng tím, cả bầu
trời kỷ niệm về vùng đất Đà Lạt
với những bông hoa phượng tím đầy ấp
yêu thương và ngọt ngào”.
Trời đất
đổi thay, mỗi mùa có nét đẹp đặc
thù: Mùa Hạ đẹp
nắng vàng, mùa Thu đẹp lá thay màu, mùa Đông
đẹp màu tuyết trắng, và mùa Xuân đẹp
nhờ hoa muôn sắc, nhờ lá non mơn man, nhờ gió Xuân
đánh tan cái ảm đạm vừa qua cơn rét
mướt. Khi hơi Xuân mát
trời, hoa bưởi, hoa cam quít, hương thơm dìu dặt nơi vườn sau nhà lúc
ban mai. Mới đây tình
cờ tôi được biết hoa có tên thật lạ Yesterday,
Today & Tomorrow mùi hương rất dễ
thương; hoa lúc mới nở màu tím đậm, sau
đổi màu nhạt hồng điểm trắng
(lavender), và trở thành màu trắng khi sắp tàn. Làm sao kể hết hương
sắc trời ban lúc Xuân về, cây đơm hoa, xanh lá và
con người
biết mình vừa qua cơn thử thách
để hưởng tuổi thọ trời ban. Và cuộc sống con người
khi tuổi Xuân đã qua là vuột mất, còn chăng
chỉ là những kỷ niệm thời xưa trẻ
lưu lại trong lòng.
Mùa Xuân, Hoa Xuân
của đất trời và Tuổi Xuân con người,
biểu tượng bởi hoa Yesterday, Today and Tomorrow
nơi vườn sau nhà mà mất hơn 70 năm tôi
mới biết! Tôi không tìm
lại mùa Xuân năm xưa nơi quê nhà vì đã là dĩ
vãng, nhưng có được hoa Xuân quanh đây hôm nay
để nhớ tuổi Xuân tuy không còn, nhưng
hương Xuân vẫn đầy trong hơi thở khi
mỗi sáng mai thức giấc, thu mình trong cuộc sống
quanh căn nhà thân yêu mang nhiều kỷ niệm.
Phạm
văn Hòa